Thư đến: '... Trước những biến cố đang và sắp xảy ra...nên ở Mỹ hay nên về VN.'
Cali, ngày 9/10/2001

Thầy kính thương!
Nhân dịp anh Q và anh S đến thăm Thầy, trước là con xin vấn an sức khỏe của Thầy, con luôn nguyện cầu cho pháp thể của Thầy được an khương, hạnh nguyện hóa độ chúng sanh được viên thành và chúng sanh được sống trong ân điển thanh quang của Thầy mà tự giác, giác tha, giác hạnh viên mãn, để Thầy được an lòng.
Con là TM, vợ của anh T. Chắc Thầy rất bất ngờ trước sự việc con là vợ ảnh. Nhưng tui con sống với nhau như đôi bạn, tận tình giúp đỡ nhau và đồng tiến tu với bửu pháp Thầy trao. Con được phước duyên biết được Thầy năm 17 tuổi (1972), hành pháp của Thầy đã chỉ dạy cho, từ thiền đường của chú HVE. Con tưởng duyên lành ngắn ngủi, sau 1975 con sẽ hết gặp Thầy. Nào dè khi bước chân sang Mỹ (1997), được sự tận tình giúp đỡ của hai anh Q, T về vật chất lẫn tinh thần. Hai anh như là bậc ân sư khuyến khích con tiếp tục hành pháp quý Thầy trao. Từ dạo đó đến nay, duyên lành hội ngộ con được gặp Thầy, cảm như vị Phật tại tiền, với bửu pháp của Thầy giờ đây đã lan rộng khắp năm châu bốn bể.
Trong đại hội kỳ này vì công ăn việc làm và thẻ xanh chưa ổn định, nên con không được tham dự lần này, nhưng con lúc nào cũng hướng tâm về Thầy. Con kính gửi Thầy chút quà gọi là một chút tấm lòng thương kính của con trẻ không được đến thăm và dâng lên đấng Cha lành trong ngày đại hội.
Thầy ơi! Trong cơn hỗn loạn đão điên đang diễn ra trên toàn thế giới nói chung và trên nước Mỹ tại New York nói riêng, làm cho lòng người càng bàng hoàng chấn động, thấy sự giàu có trong phút chốc đã biến thành tro bụi, đền đài nguy nga, tráng lệ, phút chốc trở về với cát bụi trần gian. Cuộc sống con người mỏng manh như sương khói. Nhớ lời Thầy dặn, giờ phút này không còn phóng tâm để chạy theo ngoại duyên, ngoại cảnh, phải quay trở về lo công phu tu tập để gìn giữ phần hồn của mình cho thanh tịnh, tránh sự bất định trong nội tâm mà ma quỷ lợi dụng thời cơ xâm nhập mà náo loạn tinh thần, rồi đây cơ sàng sảy sẽ đào thải cả hồn lẫn xác, tiêu tan không còn nữa cho kẻ thiếu tu.
Con, anh T và các bạn đạo cùng nằm trong sự lo âu đó, sự biến dịch của càn khôn vũ trụ. Anh T dự định, cuối năm nay hoặc năm tới, nếu bị thất nghiệp ảnh sẽ về VN, vừa để chữa bệnh, vừa có thì giờ để lo tu học, vừa có thể tránh được nạn binh đao có thể xảy ra. Sự quyết định của ảnh cũng làm con băn khoăn không ít, vì lòng con vào thời điểm này, con chưa muốn về bên đó. Cách đây một tháng con đã về thăm bên đó rồi. Nhìn thấy cảnh đói nghèo, trộm cắp, sì ke, ma túy, bệnh sida rất nhiều, trược khí ngút trời, dân tình VN đang đói khổ vì thiên tai, lũ lụt. Họ rất cần sự giúp đỡ về tiền bạc mà thôi. Tâm thức họ khổ sở, tán loạn, rất cần nguồn chi viện của thân nhân ở nước ngoài. Ở Mỹ có công ăn việc làm ổn định sẽ có phương tiện tài chánh giúp thân nhân, người nghèo ở VN thiết thực và hữu hiệu hơn.
Thầy thương kính! Nhưng rồi ở Mỹ sự khủng bố đang hoành hành làm ảnh hưởng đến công ăn việc làm của biết bao nhiêu người. Con và anh T cũng nằm trong tình trạng báo động chờ sa thải mà không biết ngày nào. Rồi chiến tranh đang đe dọa sẽ xảy ra bởi bom nguyên tử, bởi vũ khí hạt nhân, vũ khí hóa học. Rồi đây nhân loại sẽ tan xác bởi chất độc hóa học đang hoành hành.
Anh T và một số bạn đạo đang sống ở Cali đang có kế hoạch để trở về VN trong năm tới 2002, vì sau mấy mươi năm làm việc ở Mỹ, họ có số tiền hưu, dù cho về VN, chánh phủ vẫn trả tối thiểu 500$ hoặc 600$ một tháng, chứ không phải là tiền già bị lệ thuộc ở Mỹ mới được hưởng. Với số tiền đó sống ở VN thì thoải mái hơn là đây, nào phải trả tiền nhà, xe, điện nước, bảo hiểm đủ loại, không đủ sống.
Trước khúc quanh co của lịch sử, trước những biến cố đang và sắp xảy ra, con kính xin Thầy quán sát mà cho ý kiến con, anh T nói riêng, cho bạn đạo nói chung, nên ở Mỹ hay nên về VN. Nếu phải về VN thì theo ý Thầy thời điểm nào là thích hợp và chúng con phải làm gì trước sự biến động hiện nay.
Lời nói của Thầy bao giờ cũng là kim chỉ nam cho các con nghe theo. Con chờ đợi những dòng chữ phúc đáp của Thầy, dù là đôi dòng ngắn ngủi.
Con luôn nhớ và thương kính Thầy của con nhiều.

Con của Thầy kính bái,
NTTM
 
Thư đi:
AC, ngày 12/10/2001

TM,
Thầy vui nhận được thư con đề ngày 9/10/2001 được biết con và T vẫn được bình an.
Về việc ở và đi cũng do Bề Trên quyết định. Chúng con vẫn tiếp tục tu thực hành, đến được thì sẽ đi được. Thiên cơ sẽ biến chuyển và an bài, người tính không bằng Trời định, vậy chúng con nên an tâm tu tịnh là cần thiết mà thôi.
Chúc vợ chồng con và gia đình bình an thanh tịnh, sống vui thì mới có hòa bình, sống mà quá lo âu thì sẽ không ổn định, tâm làm thân chịu thì mọi việc được qua.
Thành thật cảm ơn quà quý của hai con.

Quý thương,
Lương Sĩ Hằng - Vĩ Kiên
Tìm: