Thư Từ Lai Vãng
Thư đến: | '... Có cách nào để chữa cho vết thẹo không lan rộng ra thêm..., vì lòng cháu mang mặc cảm nên cứ lo nghĩ hoài không yên' |
P, ngày 27/10/2000
Kính thưa Thầy,
Con tên là HTC, 59 tuổi, chồng chết, có bốn đứa con trai đều lớn hết. Đứa út hiện đang ở chung nhà với con từ nhỏ đến nay được 31 tuổi, rất hiền hòa, không chịu có vợ, được gặp Thầy hai lần, tại Đại Hội Las Vegas và Khóa Sống Chung ở Thonon-Les-Bains.
Cháu bị cái vết thẹo từ khi mới sanh, mới đầu bằng đầu mút đỏ như son. Bác sĩ bảo không sao, dần dà theo năm tháng lớn to dần, tuy vậy mà nó không hành, đầu óc cũng minh mẫn. Con trai lớn, muốn làm đẹp nên có đi bệnh viện giải phẩu thay da, nhưng bị nhiễm trùng làm độc, phải mổ ba lần trong vòng 50 ngày, tưởng chết rồi; Thanh niên mà như ông già, chống gậy. Vì lòng thương con, những lúc xe đưa vào phòng mổ, con tập trung bộ đầu hướng tâm về Thầy, con rất bình an. Thật là một phép lạ, đó là niềm tin mãnh liệt, con dũng mãnh tu hành nhiều hơn. Con cảm tạ ơn Thầy rất nhiều, đã cứu gia đình con từ mấy chục năm nay qua cơn khổ nạn cực kỳ gian nan. Hiện con đang sống vui với Pháp tự hành.
Thưa Thầy! Cháu đã bình phục trở lại bình thường. Con kính thỉnh ý Thầy có cách nào để chữa cho vết thẹo không lan rộng ra thêm. Kính mong Thầy chỉ dạy, vì lòng cháu mang mặc cảm nên cứ lo nghĩ hoài không yên.
Cuối thư, con xin cảm tạ ơn Thầy rất nhiều. Chúc Thầy thật vui tươi và sức khỏe thật dồi dào. Con kính lời thăm bà Tám được an khang vui vẻ.
Kính thư,
Con,
HTC
Kính thưa Thầy,
Con tên là HTC, 59 tuổi, chồng chết, có bốn đứa con trai đều lớn hết. Đứa út hiện đang ở chung nhà với con từ nhỏ đến nay được 31 tuổi, rất hiền hòa, không chịu có vợ, được gặp Thầy hai lần, tại Đại Hội Las Vegas và Khóa Sống Chung ở Thonon-Les-Bains.
Cháu bị cái vết thẹo từ khi mới sanh, mới đầu bằng đầu mút đỏ như son. Bác sĩ bảo không sao, dần dà theo năm tháng lớn to dần, tuy vậy mà nó không hành, đầu óc cũng minh mẫn. Con trai lớn, muốn làm đẹp nên có đi bệnh viện giải phẩu thay da, nhưng bị nhiễm trùng làm độc, phải mổ ba lần trong vòng 50 ngày, tưởng chết rồi; Thanh niên mà như ông già, chống gậy. Vì lòng thương con, những lúc xe đưa vào phòng mổ, con tập trung bộ đầu hướng tâm về Thầy, con rất bình an. Thật là một phép lạ, đó là niềm tin mãnh liệt, con dũng mãnh tu hành nhiều hơn. Con cảm tạ ơn Thầy rất nhiều, đã cứu gia đình con từ mấy chục năm nay qua cơn khổ nạn cực kỳ gian nan. Hiện con đang sống vui với Pháp tự hành.
Thưa Thầy! Cháu đã bình phục trở lại bình thường. Con kính thỉnh ý Thầy có cách nào để chữa cho vết thẹo không lan rộng ra thêm. Kính mong Thầy chỉ dạy, vì lòng cháu mang mặc cảm nên cứ lo nghĩ hoài không yên.
Cuối thư, con xin cảm tạ ơn Thầy rất nhiều. Chúc Thầy thật vui tươi và sức khỏe thật dồi dào. Con kính lời thăm bà Tám được an khang vui vẻ.
Kính thư,
Con,
HTC
Thư đi: |
AC, ngày 4/12/2000
TC,
Thầy vui nhận được thư con đề ngày 29/10/2000, được biết tự tu tự sửa hướng tâm về Trời Phật mà tự tu. Còn bớt của cháu sanh ra tự nhiên như vậy, không nên mổ, vì một lần mổ thì sẽ chích thuốc mê làm cho thần kinh bộ óc tê liệt; Cháu sẽ hành động chậm chạp hơn.
Con nên khuyên cháu co lưỡi răng kề răng, dùng ý niệm Nam Mô A Di Đà Phật, hướng về Không, xây dựng cho phần hồn tốt tươi trong tự nhiên và hồn nhiên còn hơn mổ xẻ. Mọi việc trên đời này là Không; Nếu cháu bằng lòng xây dựng cho phần hồn thì tương lai sẽ được thanh nhẹ; Hồn vui mới thật là vui. Ngược lại, sửa cho bề ngoài đẹp mà tâm không vui cũng chẳng ích chi. Không nên nghĩ về cái bớt Trời sanh, cháu mới có cơ hội tự sửa. Nguyên lý Trời Đất đã hình thành, có Trời có Đất có Đạo là an vui. Hành Pháp, phần hồn sẽ sống vui trong tự nhiên và hồn nhiên. Mọi việc trên đời này là Không; Cháu không nên lo nghĩ vô ích, vui sống gần mẹ hiền và tự tu, thì một kiếp người sẽ được bình an.
Chúc con và cháu vui tiến.
Quý thương,
Lương Sĩ Hằng
Vĩ Kiên
TC,
Thầy vui nhận được thư con đề ngày 29/10/2000, được biết tự tu tự sửa hướng tâm về Trời Phật mà tự tu. Còn bớt của cháu sanh ra tự nhiên như vậy, không nên mổ, vì một lần mổ thì sẽ chích thuốc mê làm cho thần kinh bộ óc tê liệt; Cháu sẽ hành động chậm chạp hơn.
Con nên khuyên cháu co lưỡi răng kề răng, dùng ý niệm Nam Mô A Di Đà Phật, hướng về Không, xây dựng cho phần hồn tốt tươi trong tự nhiên và hồn nhiên còn hơn mổ xẻ. Mọi việc trên đời này là Không; Nếu cháu bằng lòng xây dựng cho phần hồn thì tương lai sẽ được thanh nhẹ; Hồn vui mới thật là vui. Ngược lại, sửa cho bề ngoài đẹp mà tâm không vui cũng chẳng ích chi. Không nên nghĩ về cái bớt Trời sanh, cháu mới có cơ hội tự sửa. Nguyên lý Trời Đất đã hình thành, có Trời có Đất có Đạo là an vui. Hành Pháp, phần hồn sẽ sống vui trong tự nhiên và hồn nhiên. Mọi việc trên đời này là Không; Cháu không nên lo nghĩ vô ích, vui sống gần mẹ hiền và tự tu, thì một kiếp người sẽ được bình an.
Chúc con và cháu vui tiến.
Quý thương,
Lương Sĩ Hằng
Vĩ Kiên