Thư Từ Lai Vãng
Thư đến: | '... nhiều vị bạn đạo và bà con lối xóm khi gặp con hay giúp đỡ về vật thực và hiện kim, nên con rất lo và suy nghĩ' |
BH, ngày 12/09/2001
Kính thưa Thầy,
Con là TH ở ĐK, nay con đã về BH (BL). Con lúc nào cũng nhớ lời Thầy dạy, ráng niệm Phật và công phu thường xuyên. Lời Thầy dạy không lúc nào con quên được. Dù nơi con ở không có bạn đạo, con luôn lấy hành pháp và niệm Phật trong lúc rảnh rỗi.
Kính Thầy! Dù thế nào đi nữa con luôn luôn nhớ lời Thầy dạy từ trước tới giờ, nay con có vài thắc mắc kính xin Thầy giải tỏa cho con được nhẹ nhàng. Lúc này con đã lớn tuổi, không có gì làm cả nên nhiều vị bạn đạo và bà con lối xóm khi gặp con hay giúp đỡ về vật thực và hiện kim, nên con rất lo và suy nghĩ, con tu hành không tới đâu còn nhận lãnh ân huệ của các vị, như vậy có ảnh hưởng con đường tu học, còn sợ mang ơn các vị, sợ con trả không nổi sẽ mang tội và tạo thêm nghiệp quả, đường tu hành sẽ khó khăn hơn.
Con kính xin Thầy cho con vài lời để mở trí. Hễ các vị gặp con thì cho đủ thứ, con không nhận nhưng các vị cứ bắt buộc, con sợ mất lòng thành phải nhận. Sau đó con lại sợ mang nợ rồi trả không nổi, sức khỏe thì yếu, nhất là lớn tuổi, đường tu hành biết tới đâu, sau này sẽ khổ hơn. Con kính xin Thầy ban cho con vài lời cho con yên tâm hơn, và con có sự đối đãi dứt khoát hơn.
Trước khi dứt lời, con kính lời thăm bà Tám, mẹ con cháu Tuyết và A Chí.
Con kính chúc Thầy thân tâm thường an lạc.
Con,
TH
Kính thưa Thầy,
Con là TH ở ĐK, nay con đã về BH (BL). Con lúc nào cũng nhớ lời Thầy dạy, ráng niệm Phật và công phu thường xuyên. Lời Thầy dạy không lúc nào con quên được. Dù nơi con ở không có bạn đạo, con luôn lấy hành pháp và niệm Phật trong lúc rảnh rỗi.
Kính Thầy! Dù thế nào đi nữa con luôn luôn nhớ lời Thầy dạy từ trước tới giờ, nay con có vài thắc mắc kính xin Thầy giải tỏa cho con được nhẹ nhàng. Lúc này con đã lớn tuổi, không có gì làm cả nên nhiều vị bạn đạo và bà con lối xóm khi gặp con hay giúp đỡ về vật thực và hiện kim, nên con rất lo và suy nghĩ, con tu hành không tới đâu còn nhận lãnh ân huệ của các vị, như vậy có ảnh hưởng con đường tu học, còn sợ mang ơn các vị, sợ con trả không nổi sẽ mang tội và tạo thêm nghiệp quả, đường tu hành sẽ khó khăn hơn.
Con kính xin Thầy cho con vài lời để mở trí. Hễ các vị gặp con thì cho đủ thứ, con không nhận nhưng các vị cứ bắt buộc, con sợ mất lòng thành phải nhận. Sau đó con lại sợ mang nợ rồi trả không nổi, sức khỏe thì yếu, nhất là lớn tuổi, đường tu hành biết tới đâu, sau này sẽ khổ hơn. Con kính xin Thầy ban cho con vài lời cho con yên tâm hơn, và con có sự đối đãi dứt khoát hơn.
Trước khi dứt lời, con kính lời thăm bà Tám, mẹ con cháu Tuyết và A Chí.
Con kính chúc Thầy thân tâm thường an lạc.
Con,
TH
Thư đi: |
A C, ngày 21/11/2001
TH,
Thầy vui nhận được thư con đề ngày 22/09/2001, được biết con đã về BH (BL) và con đã tiếp tục công phu và niệm Phật thường xuyên.
Bà Tám hiện tại đang ở chung với Thầy tại địa chỉ kể trên. Bà luôn luôn nhắc đến chị Hai. A Chí năm ngoái có qua Canada thăm Thầy. A Tuyết có gia đình và có được một trai, gia đình vẫn bình an.
Tu Vô Vi là phải dày công thực hành và xây dựng dũng chí của chính mình. Sự may mắn sẽ đến một cách bất ngờ, con nên tiếp tục niệm Phật thì sẽ được bình an.
Chúc con vui tiến. Có Trời có Đất có Đạo là đầy đủ rồi.
Quý thương,
Lương Sĩ Hằng
Vĩ Kiên
TH,
Thầy vui nhận được thư con đề ngày 22/09/2001, được biết con đã về BH (BL) và con đã tiếp tục công phu và niệm Phật thường xuyên.
Bà Tám hiện tại đang ở chung với Thầy tại địa chỉ kể trên. Bà luôn luôn nhắc đến chị Hai. A Chí năm ngoái có qua Canada thăm Thầy. A Tuyết có gia đình và có được một trai, gia đình vẫn bình an.
Tu Vô Vi là phải dày công thực hành và xây dựng dũng chí của chính mình. Sự may mắn sẽ đến một cách bất ngờ, con nên tiếp tục niệm Phật thì sẽ được bình an.
Chúc con vui tiến. Có Trời có Đất có Đạo là đầy đủ rồi.
Quý thương,
Lương Sĩ Hằng
Vĩ Kiên