Thư đến: '... Con đã mất hai đứa con trai thân yêu. Tinh thần con suy sụp xao động, nên có một thời gian đau khổ, xao lãng việc hành pháp...'
VN, ngày 10/10/99

Kính thăm Ðức Thầy,
Con là PPM kính thăm lạy Thầy và chúc Thầy được nhiều sức khỏe. Con theo PLVVKHHBPP được 24 năm. Nhờ pháp này mà con vượt qua tất cả sự đau khổ triền miên và chịu đựng cảnh chồng có vợ bé con riêng. Còn con có bốn đứa: 2 gái 2 trai, mà con đã mất hai đứa con trai thân yêu. Tinh thần con suy sụp xao động, nên có một thời gian đau khổ, xao lãng việc hành pháp. Con rất là ân hận, nghiệp quả con quá nặng. Con chạy theo cái giả mà thầm tưởng là của mình, không quay lại bên trong hướng thượng để còn kịp về với Cha Trời. Nhưng nay nhờ các bạn đạo, con còn may mắn mà trở lại hành pháp một cách nghiêm túc không dám xao lãng. Con thấy con có lỗi với Thầy nên mỗi lần nghe băng Thầy, xem video nhìn Thầy mà con không cầm được nước mắt. Thầy thương tụi con quá, lúc nào cũng giúp tụi con trên con đường tu học, những lời giảng của Thầy thấm sâu vào tiềm thức của con, siêu diệu quá, con không biết nói gì hơn. Con kính xin Thầy cho phép con và gia đình con cúi lạy Thầy ba lạy để tỏ lòng tri ơn công đức vô lượng của Thầy.
Hiện nay gia đình con ổn định, chồng con cũng trở lại tu rất tinh tấn, mặc dù vẫn phải trả nghiệp với bà kia. Nhưng con thông cảm những nỗi khổ của anh ấy. Hai vợ chồng con rất tâm đầu ý hiệp, hỗ trợ và giúp đỡ lẫn nhau trên con đường hành pháp. Nhưng con còn một thắc mắc là con vẫn hành theo ba pháp: Soi Hồn, Pháp Luân, Thiền Ðịnh của Thầy không biết có đúng hay sai, mà con không thấy ấn chứng như các bạn đạo khác. Con sợ trật, uổng phí thời gian không kịp các bạn của mình. Nay con đã 53 tuổi, sức khỏe yếu kém, nhiều bệnh trong người, chết lúc nào không hay (cao huyết áp, loãng xương...), toàn là bệnh nan y không có thuốc chữa... Bệnh con không sợ chỉ sợ chết rồi tu không kịp.
Các bạn con thở PL một cái là điển thông đến Hà Ðào Thành. Còn con thở PL căng hết bụng lại thở nhẹ ra, có đúng không? Hay là phải cố gắng hít thêm cho ngộp mới thở ra, như vậy có phải giữ hơi không? Con sợ PL con sai, xin Thầy chỉ dạy và cho con lời khuyên nhủ để con vững tâm, đứng thẳng đi từng bước một trên con đường tu học, không bị vấp ngã nữa.
Cuối thư con và gia đình kính chúc Thầy dồi dào sức khỏe.

Con,
PTPM
 
Thư đi:
Montréal, ngày 2/11/99

PM,
Thầy vui nhận được thư con đề ngày 10/10/99, được biết con đã lâm dấn thân vào tình đời đen bạc, ghen ghét tự hại, tâm thân khó tu khó tiến. Chồng con là nghiệp lực. Cần tu tự giải mới có kết quả tốt ở tương lai. Những gì con đã thấy là tạm. Thân phận của nữ giới đều là như nhau, tạo nghiệp thì phải lãnh nghiệp.
Biết khổ là do tâm mình bất ổn. Con đã nhìn thấy hình ảnh của Thầy, suốt đời vì mọi người và tự tu tự tiến, dũng mãnh hành pháp với một niềm tin xây dựng và sẽ tái ngộ cùng các con. Thầy đã khóc rất nhiều vì đau khổ của các con đang diễn biến trong cõi phù sanh này! Thầy chỉ tự tu và tiếp tục cầu nguyện cho các con bình an và tiến hóa theo pháp đã sẵn có trong tay. Có lỗi thì ăn năn sám hối và dứt khoát tu tiến là sẽ có kết quả tốt về phần hồn ở tương lai. Về Pháp Luân Thường Chuyển là quan trọng. Cần hít đầy rún đầy ngực tung lên bộ đầu là sẽ khai thông và tự thức. Hành đúng pháp như Thầy đã hành thì sẽ đạt được sức khỏe và dễ tu hơn. Nếu sửa pháp thì sẽ bơ vơ ở tương lai, thiếu dứt khoát, tham dâm thì nghiệp lực sẽ lôi cuốn, trí óc vấn vương rất khó tiến.
Chúc con và gia đình vui khỏe.

Quý thương,
Lương Sĩ Hằng
Tìm: