Thư đến: '... Có thời bác thấy được tiền kiếp nhiều người, nói đúng tâm tư, tâm linh nhiều bạn'
Câu hỏi của TTNT từ VN, gửi ngày 16 tháng 5 năm 1997.

Câu 4:Trong một buổi giảng ở Ðại Hội Úc Châu vừa qua, có một bạn đạo hỏi Bé Tám về đạo hữu S Lg, câu hỏi có phần không được đúng khi bạn đó hỏi là: Có bạn ở Úc Châu nói là bác S Lg không được biết trước ngày bỏ xác, thực ra bác S Lg có biết rất rõ và có nói với một số bạn ở VN. Về phần Bé Tám giải về bác S Lg làm một số bạn ở VN chới với vì theo họ thấy bác S Lg hạnh rất tốt và độ cho rất nhiều người được tu. Có một thời đông người đến tầm bác học đạo ở khắp nơi (từ tỉnh xa đến từ năm giờ sáng).
Vì nghe nói lúc xưa khi Bé Tám rời VN, Bé Tám có giúp bác khai thông các huyệt đạo để bác có khả năng giúp đỡ các bạn khác trong lúc Bé không còn ở VN (điều này thực hư thế nào không rõ lắm vì là lời bác S Lg kể). Và có thời bác thấy được tiền kiếp nhiều người, nói đúng tâm tư, tâm linh nhiều bạn, nhiều bạn đến gần bác S Lg cũng thấy điển rút nơi bộ đầu. Và ngay trong ngày tang lễ có nhiều bạn cũng xác nhận là đứng gần quan tài bác điển rút dữ, điển này do đâu rút? Nếu do hồn bác S Lg thì sao có điển như vậy lại bị sa địa ngục? Bé Tám giải minh cho lắm bạn không hiểu, có trình độ như bác S Lg sao lại bị sa địa ngục, bác đã phạm lỗi gì? Bé nên nói rõ để các bạn khác biết đường mà tránh.
Nhiều bạn VN lo sợ vì nghĩ là tu trình độ như bác S Lg công quả giúp nhiều người tu hành mà còn phải sa địa ngục thì họ tu kém hơn, số phận sẽ ra sao? Xin Bé Tám giải thích cho rõ dùm khi một bạn ở VN điện thoại hỏi Bé về bác S Lg khi bác chưa bỏ xác..., hào quang giả, nhiều bạn ở VN làm chuyện tào lao... Bé Tám giải để các bạn ở VN được hiểu rõ hơn và tránh mọi sự sai lầm trên đường tu.
 
Thư đi:
Montréal, ngày 18 tháng 5 năm 1997, lúc 5:30 sáng.

Vui nhận được thư các bạn từ VN gởi đến có những thắc mắc như sau:
Có người đã nói rằng bác S Lg không biết trước được ngày chết! Bác S Lg biết chứ, bệnh hoạn thân xác của bác rất nhiều thì bác cũng trối chết nhiều lần rồi, nhịn ăn để chết, điều đó ai cũng biết. Ðối với một người già còn yếu ớt thì chuẩn bị sự chết chóc của chính mình; Một người thường không tu cũng biết được. S Lg là người tự tu tự tiến đúng theo đường lối mà lúc tôi ở quê nhà đã thuyết giảng hằng tuần, S Lg có đến gặp, phân giải những sự thắc mắc của nội tâm để về thực hành tu, S Lg rất tinh tấn và lo tu hành. Nhưng mà trình độ tu phải cố gắng tu nó mới đi lên cao được. Chứ tu chưa đủ mà đi truyền pháp, thấy nhiều người tin cũng phải nói sai chứ không có đúng đâu, cho nên phải giữ pháp mà thực hành. Nói sai chỗ nào? Bé Tám không có khai mở cái gì cho S Lg hết trước khi rời khỏi VN. Ðiều này không đúng! Người tu phải nói thật không nói sai. Khi nói sai là luồng điển đã dẫn sai, tạo tội cho chính mình. Nhiều phần hồn ở thế gian này có tu cho cách mấy chết cũng phải qua địa ngục, qua cuộc thanh lọc xem ý đồ tham dục còn không? Ý đồ tham dục còn thì phải ở đó học một thời gian rồi mới tiến lên. Ðịa ngục là chỗ cứu rỗi và dẫn tiến con người tu trở về với thực chất và mạnh tốt. Chứ nhiều vị ở thế gian này tu, đám ma đông đảo lắm nhưng mà xuống vẫn còn ở địa ngục, vẫn lại học lại từ chữ một. Vì ôm kinh không hiểu kinh, không giải được thần kinh khối óc của chính mình là phải học lại từ chữ để phát triển tâm thân mà tiến hóa, chứ địa ngục không phải chỗ xấu. Ðịa ngục là giúp cho mọi người có tâm tu được trật tự trở về tu giỏi hơn, mạnh dạn dũng mãnh tu hơn, không có bị yếu hèn. Một thời gian sau rồi, người tu nào cũng phải vượt qua những nơi này, kiểm chứng rõ rệt thì mới phát triển được tốt.
Hiện bây giờ tại VN cũng có cơ hội để tìm lại tiềm năng của con người, thì cái hội đó phải biết thanh lọc. Tiềm năng là gì? Do đâu mà có? Thực chất tự nhiên và hồn nhiên thật thà của chính hành giả! Người tu không có thể nói láo, không có nói thêm, không có nói bớt được! Không có dối trá lường gạt lấy chính mình. Nếu dối trá lường gạt lấy chính mình là tự tạo tội mà thôi.
Cho nên người tu phải minh xét rõ ràng! Ngày hôm nay, sự hiện diện của PLVVKHHBPP tại mặt đất thế gian để cho mọi người ý thức được nguyên lý của cả càn khôn vũ trụ mà thực hành, mượn nguyên khí của Trời Ðất mà khai sáng chính mình chứ không có nhờ đỡ một vị sư phụ nào hết. Chính mình là phần hồn, chủ của tiểu thiên địa là sư phụ của lục căn lục trần, cơ tạng của chính mình. Phải cố gắng tu thanh tịnh, nhiên hậu mới có thể giúp đỡ vạn linh trong cơ tạng tiến hóa được.
Khi mà tiến hóa được mới đem lại sự hòa bình cho mặt đất, nhân loại sẽ chung vui hòa bình, vì mọi người ý thức được khả năng của chính họ, ý thức được huyền bí nội tâm của họ, có cơ hội phát triển chớ không phải nhờ ơn trên hay nhờ cơ bút hay nhờ thần thánh ba xạo ở xung quanh. Xung quanh nói mà không làm được việc gì hết. Ðiều đó người VN không còn chấp nhận nữa. Qua đau khổ quá nhiều, qua sự phỉnh phờ lường gạt quá nhiều, nên thức tâm thực hiện khai triển trực giác của chính mình. Trong giai đoạn này là người VN phải làm cho chính họ và tương lai người VN mới thật sự tìm ra được tiềm năng của chính mình, mới cống hiến cho nhơn loại ở tương lai.
Người đã chịu khổ người mới làm được, còn người ở trong sự sung sướng ỷ lại là người đó chỉ đi xuống địa ngục, rõ ràng không có phát triển được. Khi được nhiều người kính mến, chúng ta phải thành tâm tu luyện, chúng ta phải dấn thân khai triển trực giác mới thật sự độ đời. Tu chỉ ỷ lại thần thánh và không khai triển trực giác, đó là tu xạo tu gạt, không đúng, phải nhớ những lời của Bé Tám nói. Hai chữ không mới hợp lại thành số 8, là từ cái không không mà có. Người tu phải tiến về không không mới nhẹ, mới đạt tới tiêu chuẩn tốt đẹp.
Nếu tìm tiềm năng của con người phải hiểu người đó đã về không chưa. Chưa về không là chưa có quân bình, còn ôm chấp, còn ôm địa vị, còn ôm tiền bạc là những người đó là ma quỷ tại thế gian không có phát triển được! Ðã bao nhiêu năm rồi, bao nhiêu nghìn năm rồi, bao nhiêu nghìn năm tại mặt đất nhỏ bé của chúng ta đã chứng minh rất nhiều chuyện, chuyện gì cũng khép vào chánh nghĩa mà không chánh, tạo loạn cho chính họ. Cho nên lúc chết, họ phải bị tội không phát triển được. Rốt cuộc những người theo họ đây cũng đang bơ vơ và không có phát triển vì những người theo chưa hiểu lấy chính họ.
Cho nên nhân cơ hội muốn tìm tiềm năng của con người, phải thực thi PLVVKHHBPP cho nó rõ ràng, phát triển huyền bí trong nội tâm ta thì mới thấy rõ tâm linh. Còn ỷ lại ngoại cảnh, thờ phượng, tham dục mà thôi, đó là tội vẫn là tội, không thể cứu được. Thực hành giải tỏa, buông bỏ tất cả những tánh hư tật xấu mới tự cứu được.
Những gì Bé Tám đã nói là Bé Tám đã nếm qua, đã hành qua và hiểu rõ ràng mới nói ra. Vậy mọi người muốn nghe những lời Bé Tám phải nhận thức chính mình là Bé Tám, thực hành cho đúng, trở về với không không tự tại mới là đi đúng đường của Bé Tám. Còn nói áp dụng điển này điển nọ là đều sai, Bé Tám không nhận bất cứ một loại điển nào ở thế gian, từ cõi âm; Bé Tám chỉ tu đi lên, lên tới mức nào hay mức nấy, đi tới vô cùng sáng lạn diệu thanh của Trời Ðất mà tiến hóa.
Sự thật là sự thật không có thể gian dối được, không cho chúng ta là hay, chúng ta là giỏi nhất ở thế gian, không có ai tài! Thế gian chẳng có ai tài. Súng ống nắm trong tay cũng là phải chết, không làm gì được! Ăn ngày sáu buổi cũng chết không làm gì được. Chỉ có người tu khép mình khiêm nhường nhẫn nhục, thăng hoa tốt đẹp trong thanh tịnh thì từ trường sẽ tốt mới ảnh hưởng được người kế tiếp. Nhìn hạnh chúng ta mà họ mới tu, phải kham khổ, phải nhịn nhục.
Như Bé Tám từ nhỏ đến lớn không dám làm điều gì sái quấy, nhưng mà thế gian họ cũng đổ lỗi đủ chuyện nhưng mà Bé Tám đâu có bao giờ trách họ. Bé Tám thấy rõ họ đang oằn oại trong bệnh hoạn sẵn có của chính họ chưa giải quyết được, tội nghiệp cho họ mà thôi. Rồi một ngày nào họ hiểu được Bé Tám, họ sẽ dấn thân đi con đường của Bé Tám đã và đang đi thì họ sẽ tự cứu và đem lại sự thanh bình cho đất nước, cho toàn dân vui khỏe.
Ngày hôm nay, với chiều hướng tu tiến hướng về PLVV mà tu. Ðó không ngoài thiên ý! Sự sáng suốt ban chiếu xuống mảnh đất eo hẹp cũng do một số người tu mới đúc kết được chút đỉnh. Rồi chúng ta sẽ ngồi lại, bằng lòng nghiên cứu mới đúc kết thành một chuyện vĩ đại cứu độ quần sanh tại mặt đất. Việc làm của người đau khổ, người VN đau khổ, từ trí thức cho đến dân ngu cũng đều đau khổ! Ngày hôm nay chúng ta phải tìm hiểu tại sao có sự hiện diện trên mặt đất lại đau khổ. Chúng ta hơn con thú nhiều, có khối óc, có cơ tạng, có tâm linh, chúng ta rất phong phú nhưng mà không sử dụng khả năng của chính mình thì bị lầm lạc đó thôi. Nếu mà trở về với thực chất, sử dụng khả năng của chính ta thành một khối văn minh tốt đẹp nhất trên mặt đất này!
Trong thực hành chứ không phải trong láo khoét lý luận, nói tiền kiếp người này, tiền kiếp của người kia mà không biết tiền kiếp của chính mình, ở đâu? Tại sao? Ðó là có phải bị nhập không? Bị ma quỷ không? Cơ tạng bị ô nhiễm không? Không có phát triển, không làm chủ được chính mình mà đi nói chuyện tiền kiếp của người khác. Mấy sợi lông nheo trước mắt cũng không biết mà dám nói thiên cơ, phải cái đó là tự dối trá không?
Cho nên người dân chúng ta quá đau khổ, không có tin tưởng những sự dối trá nữa, phải khai triển thực chất của chính mình mới là đúng đường lối của tâm linh. Chúng ta đã bị vầy xéo nhiều kiếp, nhiều chế độ rồi, không phải một chế độ! Cho nên ngày hôm nay chúng ta phải giữ tâm thanh tịnh, phát triển, đi lên, giải thoát. Chúng ta có cơ cấu thiên quốc ổn định, không có đau khổ, mà người nào cũng là thật tình yêu thương lẫn nhau trong xây dựng, thanh tịnh và giúp đỡ, bố thí chơn ngôn cho chúng ta, không cho chúng ta lầm lạc nữa nếu chúng ta đến đó.
Chỉ dầy công một chút, giai đoạn đầu, thực hành PLVV, rồi đến đó là các bạn sẽ sung sướng vô cùng. Chúng ta có một chỗ giàu mạnh tươi tốt, không sợ động đất, không sợ bão bùng, không không sợ nguy hiểm, tâm tư lúc nào cũng đem lại sự bình an cho tất cả mọi người ở xung quanh chúng ta nếu chúng ta đi đến đó.
Có gì sung sướng bằng chúng ta tu, văn minh siêu giác. Văn minh siêu giác là sao? Nghe được, hiểu được và hành được mới là văn minh siêu giác, chứ không phải nghe kinh rồi bỏ xó, rồi lợi dụng kinh kệ rồi nói bậy bạ, nói ông Phật này ông Phật kia, rồi thờ ông Phật này ông Phật nọ, rốt cuộc rồi đem cả lũ xuống địa ngục, học lại từ đầu. Bây giờ biết bao nhiêu đang ở dưới, đâu có tiến lên được.
Cho nên các bạn cố gắng thực hành đi, cứ việc bao nhiêu công chuyện đó, nguyên lý Nam Mô A Di Ðà Phật thực hành cho đứng đắn, Pháp Luân Thường Chuyển cho đứng đắn là các bạn sẽ đi bất cứ nơi nào các bạn đi, không ai có thể ngăn cả các bạn vì tâm thức và hạnh đức càng ngày càng dồi dào, dũng mãnh trong tiến hóa, bằng lòng đi chứ không có trối trăn trước khi chết, bằng lòng đi tức là chúng ta không có chết. Vô sanh bất diệt kia mà! Phải hiểu nguyên lý của phần hồn là vô sanh bất diệt, chỉ có tu tiến mà thôi, có xuống địa ngục cũng học, học khổ rồi tiến trở lên, làm thú, làm người, rồi tiến hóa nữa.
Bây giờ tất cả các bạn nhìn trước mắt các bạn, các bạn thấy không, con thú con bò phải chịu bao nhiêu kiếp làm con bò mới trả được xương máu da thịt của chúng ta, tức là hoàn lại cái nợ trước kia chúng ta làm vua làm chúa, làm xếp sòng, ăn hối lộ đủ chuyện, gạt dân, bây giờ phải trả hết. Một con gà, con chó, cũng đều có gia đình, đầm ấm của nó nhưng mà nó luôn luôn ở trong thiếu thốn! Tại sao nó phải thiếu thốn? Vì nó càng ngày càng phung phí nguyên điển của Trời Ðất thì nó phải chun vào trong cái cơ sở eo hẹp như con thú. Nó biết sống, nó biết vui, nó biết nóng, biết lạnh nhưng mà nó không giải quyết được, vẫn ở trong thiếu thốn. Con trùng con dế còn thiếu thốn nhưng nó vẫn sống, nó vẫn vui, cho nên các bạn nhìn ra mới thấy là cái cảnh luân hồi rõ ràng. Mọi người sẽ tiến hóa theo trình độ sẵn có của chính nó, nhập vào cuộc nào phải hành và phát triển nơi đó. Cho nên làm con thú phải hy sinh cho con người.
Khổng Tử cũng có nói: "Cái lưng hướng lên trời là cho người ăn", rất rõ ràng, nó phải học cái hạnh hy sinh, vì lúc sống nó làm quan, nó đi ăn hối lộ của người ta, nó không có hy sinh. Mà nó thành tâm phục vụ nó mới là hy sinh, noi theo gương thiện lành của Thượng Ðế là chỉ có phục vụ không có ăn hối lộ của người ta thì lúc chết nó mới được thăng hoa tốt đẹp.
Mỗi mỗi trong nguyên lý của Trời Ðất đều có trật tự, có luật nhân quả. Chúng ta là người dân khổ, thấy rõ luật nhân quả, trước kia làm quan tốt đẹp lắm, xe hơi nhà lầu mà khi loạn lên, tánh tình như con thú, giành ăn từ khúc bánh mì, trong người sự tốt đẹp đều mất hết! Tại vì nó thiếu tu, nó không biết khả năng của chính nó, nó phải tin tưởng nơi khả năng của chính nó để phát triển.
Tại sao người ngoại quốc bên Âu Châu họ cũng khổ như chúng ta mà họ phát triển được nhà cửa tốt đẹp, xe cộ tốt đẹp? Vì họ tin nơi khả năng của con người có thể ngồi chung lại với nhau để xây dựng cho nhau. Họ không phải hướng về tâm linh, hướng về vật chất mà họ làm trật tự của vật chất. Cho nên vật chất sẽ hình thành, hội tụ đẹp và cống hiến phục vụ xã hội. Họ theo chiều hướng của Chúa, đường lối của kinh thánh đã phân giải cho mọi người thấy rõ sự hợp tác xây dựng bác ái là cần thiết. Họ chỉ xây dựng tới bác ái thôi, nhưng mà họ cũng đạt tới thánh giới được.
Còn nếu chúng ta dốc lòng tu, khai triển tâm linh, phước huệ song tu, cứu được mình, cứu được thể xác bình an, huệ sáng suốt, phục vụ tất cả mọi người không kể công, trong xây dựng thì xứ sở chúng ta tốt đẹp biết là bao nhiêu. Ðúng theo đường lối chung hợp hòa bình tiến hóa rõ ràng. Sự mong muốn của người cách mạng cũng vậy, phải biết làm cách mạng tâm linh, sửa tâm của chúng ta, chúng ta mới tiến tới sáng suốt. Cách mạng tâm linh là cần thiết, cách mạng vật chất mà trí tuệ không có là chỉ tạo loạn thôi, không tiến. Cho nên chúng ta đã dự nhiều chiều hướng rồi, bây giờ phải dày công phát triển lấy chính mình. Chúng ta là một của báu trần gian, nếu xây dựng lập lại trật tự sẽ cống hiến cho chúng sanh càng ngày càng tốt, nhân loại thế giới sẽ noi đó mà tạo ra cảnh hòa bình tốt đẹp.
Chúng ta là xứ nhỏ, chịu ngồi lại với nhau, thực hành đứng đắn thì chúng ta mới trở lại vị trí Hòn Ngọc Viễn Ðông được, vui hòa tốt đẹp biết là bao nhiêu. Chỉ trong thực hành tâm thức, không phải đi mượn tiền viện trợ, mượn tiền của ông Trời đủ rồi, lấy nguyên khí của Trời Ðất khai sáng lấy chính mình là đủ rồi, chúng ta có một của vô cùng tận, vừa tâm linh, vừa vật chất, toàn dân có cơ hội tu, hoa quả tốt đẹp, từ trường chạy tốt, xứ sở chúng ta có một niềm vui thấm thía đậm đà. Người dân sẽ có cơ hội chung vui hòa bình tốt đẹp.
Thành thật cảm ơn những câu hỏi của các bạn ở Việt Nam.
OngTamwriting
 
Vài thư đi thư lại mới đây
501. Ngày 18-08-1997. Người viết: Bạn đạo NSW
502. Ngày 06-05-1997. Người viết: PTT
503. Ngày 31-01-1997. Người viết: LTH
504. Ngày 25-06-1997. Người viết: NTMH
505. Ngày 02-06-1997. Người viết: NT
506. Ngày 13-07-1997. Người viết: V
507. Ngày 12-05-1997. Người viết: PKT
508. Ngày 09-04-1997. Người viết: LTHL
509. Ngày 27-02-1997. Người viết: NND
510. Ngày 05-01-1997. Người viết: MT
511. Ngày 22-12-1996. Người viết: KVD
512. Ngày 29-12-1996. Người viết: LNC
513. Ngày 31-12-1996. Người viết: L
514. Ngày 20-12-1996. Người viết: N,T
515. Ngày 16-05-1997. Người viết: TTNT (câu 5)
516. Ngày 16-05-1997. Người viết: TTNT (câu 4)
517. Ngày 16-05-1997. Người viết: TTNT (câu 3)
518. Ngày 16-05-1997. Người viết: TTNT (câu 2)
519. Ngày 16-05-1997. Người viết: TTNT (câu 1)
520. Ngày 13-04-1997. Người viết: NVL
 
của tổng cộng 724 thư đi thư lại (được phổ biến) theo thứ tự ngược lại của ngày tải lên Thư Viện.
left-blu2 left-blu3 22 23 24 25 [26] 27 28 29 30  right-blu3 right-blu2
 
 
 
down-yel gif
Hướng dẫn cách dùng
(1)Trang 'Thư Từ Lai Vãng', cũng như cả VoviLib, là một phương tiện của chung, chứa đựng những thư đi thư lại trên đường hoằng pháp của thiền sư Lương Sĩ Hằng và bạn đồng hành trong suốt những năm Ngài còn tại thế. Chúng tôi lưu trữ những thư từ ấy trong chữ viết trong database để giúp việc truy cập của hành giả được dễ dàng hơn.
(2)Khung Tìm nhỏ ở bên trên có thể giúp quý vị tìm bài. Để sử dụng, đánh vào khung vài chữ muốn tìm của lá thư, chẳng hạn như 'VHT' (viết tắt tên người viết thư) và bấm 'Go'. Nếu tìm theo năm tháng, cần đánh theo thứ tự 'năm-tháng-ngày'. Thí dụ: '1988', hay '1988-07', hay '1988-07-06'. Nếu để trống và bấm 'Go', kết quả sẽ là tất cả thư từ hiện có! Xin dùng kiểu chữ Unicode.
(3)Để đọc một lá thư tìm được, bấm vào link của thư đó, lá thư sẽ hiện ra phía bên trái.
(4)Nếu bạn có account và đã login, có thể dùng link "Tải Thư Từ Lai Vãng lên Thư Viện" hiện ra ở bên trên để mang thư vào.
 

(Thư viện đang gom góp các thư từ lai vãng của Đức Thầy và hành giả Vô Vi. Kính mời quý bạn đạo gần xa đóng góp cho kho tàng chung này ngày càng đầy đủ hơn. Đa tạ.)

Tìm: