Thư đến: '... Con học chưa đến mức học, con hành chưa đến mức hành, do đó chưa nhận được ánh sáng'
Sài gòn ngày 20 tháng 2 năm 1996

Kính bái Thầy,
Cầu nguyện Đức Cha Trời ban chiếu điển quang cho ánh sáng từ bi của Thầy được lớn rộng hòa cùng ánh sáng của Đại Bi để cứu độ chúng sanh biết tìm đường về nguồn cội; Ân đức của Thầy vô lượng, vô biên, con xin đa tạ, xin kính bái Thầy. Con tên là TVS, sanh lúc 7 giờ ngày 29 tháng chạp năm Canh Ngọ (1930). Kính xin Thầy khai mở giáo huấn cho con được thông sáng, được gặp Thầy như được gặp Phật trong những tháng năm gần nhất. Con biết do con học chưa đến mức học, con hành chưa đến mức hành, do đó chưa nhận được ánh sáng, nhưng con nghĩ cũng do thiếu sự dẫn dắt của Thầy. Kính xin Thầy giảng giải cho con được thông sáng, xin nhớ ơn Thầy.
 
Thư đi:
Đã khai khẩu gọi là Thượng Đế thì ít nhất ta phải chiêm ngưỡng chiều sâu của Ngài là vô cùng tận. Ánh sáng ấy không bao giờ bị cắt đứt bởi những hành giả đã dấn thân vô thực hành và hướng tâm về Ngài. Sự thanh tịnh không còn biên giới, dấn thân tu học cố gắng làm Pháp Luân Thường Chuyển đều đặn thì căn nặng cũng trở thành căn nhẹ. Nhẹ thì mới hòa hợp với Trời được, ngược lại nặng thì chỉ là đà ở nhân gian mà thôi. Sống trong cõi phù sanh không có lối thoát, bao vây bởi tình tiền duyên nghiệp thì sự dũng mãnh thăng hoa sẽ bị bế tắt. Có trí không khai, có tâm không mở thì làm sao hiểu được nguyên lý của Cha Trời đã ân ban. Kiếp này có duyên tu thì phải dày công thực hành pháp môn đứng đắn thì sự thanh tịnh sẽ khai sáng tâm thức của hành giả tại mặt đất này. Nhìn mặt trời xem ánh sáng của mặt trời là tự nhiên và hồn nhiên vậy, ban chiếu cho khắp mọi nơi không ngừng nghỉ. Thử hỏi ánh sáng đại bi trong diệu của Thượng Đế lại càng gần gủi hơn.
Tìm: