Thư đến: '... kính tạ ơn Thầy đã vẹt mây mù, soi đường vạch lối chánh cho con đi để không vấp ngã.'
Ngày 1 tháng 6 năm 1995

Thầy kính yêu,
Con Trọn, đã nhận được thư Thầy chỉ bảo và hỗ trợ trên đường tiến hóa của con. Hôm nay con lại có dịp viết thư gởi đến Thầy, trước là con kính chúc sức khỏe Thầy được dồi dào, sau là con kính tạ ơn Thầy đã vẹt mây mù, soi đường vạch lối chánh cho con đi để không vấp ngã. Thầy là vầng thái dương sưởi ấm linh hồn chúng con; Là sao bắc đẩu soi đường cho chúng con đang lầm lạc giữa âm u đầy hầm hố và bẩy giăng của lối về. Thầy đã thấu đáo nỗi lòng u uẩn của từng đứa học trò, đã dìu tiến, tháo gỡ, dẫn dắt, soi đường, dẫn lối, chỉ đường ngay nẻo phải mà đi. Ôi! Trên thế gian này có ông Thầy nào đã hy sinh và làm nổi chuyện ấy.
Và bây giờ vì còn khờ dại con lại làm bận rộn Thầy nữa.
- Thưa Thầy khi xả thiền con có chà 2 bàn tay và đút 2 ngón cái vào 2 lỗ tai rồi sao đó kéo trái tai xuống 9 lần và sáng nó nặng đầu và chóng mặt suốt cả ngày, có đêm con thiền xong rồi con của con nó giật mình, con ôm và xoa đầu nó, sáng dậy nó cũng chóng mặt như con và có khi thiền xong nằm ngủ con nghe có 1 luồng điện mạnh chạy rần khắp châu thân con. Thưa Thầy, đó là điện gì?
- 3 ngày liên tiếp con thiền không biết cái gì nó không dâng lên như trước mà nó tụt xuống, đến thiền định là 2 chân con như có ai trì kéo lôi rất là khó chịu, quậy quọ cũng không nổi, con phải xả thiền.
- Có khi con bị đánh bậc ra phía trước hoặc phía sau, đó là lực gì, thưa Thầy? (Con tỉnh chớ không ngủ gật).
- Có khi đang thở pháp luân vừa xong là nó mê cả tiếng hơn, sực tỉnh lại con không biết là đang làm gì và khi thấy 2 cái tay để hở khỏi 2 bên hông biết mình đang thiền định, thế lúc ấy là con đang làm gì, thưa Thầy?
- Sao có bạn đạo bảo chuyện gì nghĩ đến con là tối con đến nói đúng ngay ý nghĩ, nhưng chính con có biết gì đâu. Vậy cái gì mà đi trong vô thức mà con lại không kiểm soát được vậy, thưa Thầy?
- Thỉnh thoảng con ngủ thấy có một cái gì to như quả núi đè con như Tề Thiên bị núi đè vậy đó.
- Có lần con thấy con qua đây tìm Thầy, thế sự thật có đúng như thế không, thưa Thầy?
- Có bạn đạo (ông Hai Quang) thấy con đứng trước Thầy và Thầy bảo con hãy dọn mình để chuẩn bị về và con xuống tóc. Có phải thế không, thưa Thầy cho con biết đểchuẩn bị. Vì mục đích của con là được học cho đến nơi đến chốn, cứng cáp mạnh dạn trưởng thành đủ sức có thể giúp đỡ Thầy việc gì trong gánh nặng trần gian nặng nề mà Thầy phải gánh một mình. Thưa Thầy, vì khi chông con mất, ông thầy tụng bảo mất ngày trùng. Như vậy có phải đã đến ngày định mệnh của con không hay sự ra đi của con là mãn hạn. Vì con nghĩ cứ lo cố gắng tu học ngày nào còn thở là còn tu học rồi việc gì đến cứ đên, mình chấp nhận hết, đừng để phiền lụy đến ai là được rồi.
- Thưa Thầy, luyện tánh kim cang bất hoại là sao? Làm sao luyện được.
- Bí quyết của đạo là "Vô Vi nhi vô bất vi". Thưa Thầy từ bi khai mở cho con được thông suốt.
Thưa, con đã làm phiền Thầy nhiều. Cuối cùng cũng chỉ lo trau dồi luyện đạo là chính và khi thanh nhẹ, luồng điển sẽ giao cảm thông nhau khi mình phóng đi và sẽ giải quyết tát cả mọi thắc mắc, có phải thế không Thầy? Con có cảm nhận như thế.
Đến đây con xin tạm dừng bút. Chúc Thầy và gia quyến được trọn lành trên bước đường hành đạo dìu tiến chúng con.

Kính bái,
Con,
T
 
Thư đi:
Atlantic City, ngày 3 tháng 8 năm 1995

T con,
Thầy đã nhận được thư con đề ngày 1/6/95, được biết con có ý thiện lành dứt khoát tu tiến, đó là nền tảng xây dựng gậy kim cang về bến giác.
Gần đây con thiền cảm thấy luồng điển chạy vòng quanh cơ thể, đó là trược khí trong nội tạng hoành hành đó thôi. Con cần ăn gạo lức muối mè 7 ngày liên tục, nhai cho kỹ để giúp cho bộ ruột nhẹ và toàn thân sẽ được yên vui, hướng thẳng về ánh sáng vô cùng tận mà đi. Như Lai tánh của mọi người là ánh sáng vô cùng tận. Nên hướng tâm về cõi đó thì mới thật là thoát tục, ly khai trược khí của cơ tạng, sẽ hướng thẳng về cõi vô sanh bất diệt. Việc làm tâm thức sẽ nhanh chóng hơn, chuyện ngoài tai bỏ ngoài tai, không đem vào tâm lo âu vô ích nữa, thực hiện từ bi tha thứ và thương yêu chờ ngày hội nhập với Đại Bi mà sống, lúc ấy con sẽ cảm thức hạnh phúc là gì, toàn thân xác phàm của chúng ta đều là điện năng của vũ trụ quang ân độ từ giờ phút khắc. Khí điển thành tựu mới cảm thấy tâm giao rõ rệt, xa lìa khí điển sẽ tạo trần tục mê tín dị đoan và không tiến hóa nổi.
Thời đại văn minh hiện đại, khoa học chứng minh, thiên cơ biến chuyển sẽ đem lại cuộc sống thật cho mọi người thấy võn vẹn chỉ có điển mới có cơ hội về trời được. Ngoài ra lý luận bề ngoài thì chỉ trả lại bề ngoài mà thôi. Hình tượng lưu truyền bao nhiêu triệu năm trên mặt đất vẫn còn hình tượng do bàn tay khéo léo nắn thành mà thôi. Người tu Vô Vi phải thấy rõ nguồn gốc ánh sáng của chính mình mà tiến, sẽ không còn bỡ ngỡ trước đời cũng như đạo nữa. Luật tự nhiên và hồn nhiên tức là Đạo Giả đã ban rải rõ rệt, cần trực diện với kinh vô tự mà tu, ví dụ như mặt trời hằng ngày quang chiếu cho muôn loài vạn vật nhưng vạn linh cảm nhận ánh sáng của mặt trời chứ mặt trời không bao giờ xưng danh ta là ánh sáng. Ngược lại tại Việt Nam rất nhiều linh căn thiển lành đã và đang xưng danh làm cho người dân yếu dần, ỷ vào chuyện không thể thành, đâm ra khùng uẩn hồi nào không hay.
Vì lòng tham của mọi người cầu cứu âm binh hộ độ cho gia cang bình an nhưng không chịu thực hành cho đến đích thì làm sao có ngày quốc thái dân an. Trí không sáng tâm không minh cũng giảng đạo cho quần sanh nghe cho vui chứ chẳng được gì. Vô Vi là khác, Vô Vi chỉ có thực hành tự thành đạt chứ không bao giờ nói mà không làm. Thầy ước mong các con thực thi đứng đắn tức là tạo dựng được một gậy Kim Cang về bến giác, trước sau như một không thay đổi, dứt khoát tiến hóa thì ngày vinh quang sẽ đến với chúng ta ở tương lai. Con có thì giờ rảnh rỗi nên đọc lá thư này nhiều lần, lần lần con sẽ cảm thấy luồng điển của Thầy đang dìu tiến con từng giai đoạn một qua lá thư này. Chúc con và gia đình vui tiến.

Quý thương,
Lương Sĩ Hằng
OngTamwriting
 
Vài thư đi thư lại mới đây
121. Ngày 05-03-1999. Người viết: XH
122. Ngày 22-12-1996. Người viết: LTL
123. Ngày 10-07-1996. Người viết: P
124. Ngày 20-08-1994. Người viết: NH
125. Ngày 30-12-1991. Người viết: NKH
126. Ngày 16-10-1994. Người viết: LTC
127. Ngày 14-11-1990. Người viết: NHM
128. Ngày 01-07-1990. Người viết: ĐTTS
129. Ngày 11-06-1990. Người viết: ĐTTS
130. Ngày 10-03-1999. Người viết: VQ
131. Ngày 21-12-1996. Người viết: HTL
132. Ngày 26-07-1995. Người viết: TN
133. Ngày 06-12-1993. Người viết: TVT
134. Ngày 07-05-1993. Người viết: MT
135. Ngày 28-12-1991. Người viết: LHN
136. Ngày 12-12-1990. Người viết: PG
137. Ngày 25-06-1994. Người viết: HĐL
138. Ngày 31-08-1990. Người viết: TNM
139. Ngày 23-12-1999. Người viết: LQT
140. Ngày 08-12-1994. Người viết: P Đ
 
của tổng cộng 842 thư đi thư lại (được phổ biến) theo thứ tự ngược lại của ngày tải lên Thư Viện.
left-blu2 left-blu3 3 4 5 6 [7] 8 9 10 11  right-blu3 right-blu2
 
 
 
down-yel gif
Hướng dẫn cách dùng
(1)Trang 'Thư Từ Lai Vãng', cũng như cả VoviLib, là một phương tiện của chung, chứa đựng những thư đi thư lại trên đường hoằng pháp của thiền sư Lương Sĩ Hằng và bạn đồng hành trong suốt những năm Ngài còn tại thế. Chúng tôi lưu trữ những thư từ ấy trong chữ viết trong database để giúp việc truy cập của hành giả được dễ dàng hơn.
(2)Khung Tìm nhỏ ở bên trên có thể giúp quý vị tìm bài. Để sử dụng, đánh vào khung vài chữ muốn tìm của lá thư, chẳng hạn như 'VHT' (viết tắt tên người viết thư) và bấm 'Go'. Nếu tìm theo năm tháng, cần đánh theo thứ tự 'năm-tháng-ngày'. Thí dụ: '1988', hay '1988-07', hay '1988-07-06'. Nếu để trống và bấm 'Go', kết quả sẽ là tất cả thư từ hiện có! Xin dùng kiểu chữ Unicode.
(3)Để đọc một lá thư tìm được, bấm vào link của thư đó, lá thư sẽ hiện ra phía bên trái.
(4)Nếu bạn có account và đã login, có thể dùng link "Tải Thư Từ Lai Vãng lên Thư Viện" hiện ra ở bên trên để mang thư vào.
 

(Thư viện đang gom góp các thư từ lai vãng của Đức Thầy và hành giả Vô Vi. Kính mời quý bạn đạo gần xa đóng góp cho kho tàng chung này ngày càng đầy đủ hơn. Đa tạ.)

Tìm: