Thư Từ Lai Vãng
Thư đến: | '... Nhờ ông Tám và quý vị hảo tâm hôm Tết có gởi cho cô nhi hai thùng quà' |
Kính gởi gia đình ông Tám thân mến,
Ông Tám! Hôm nay là ngày mùng 8, là ngày vía Phật, cũng là ngày đầu tiên tôi viết thư gởi thăm ông Tám. Chắc ông Tám có đến chùa, vì đây người ta chăm nom. Tôi quên nhờ trong bổn đạo, nếu có, nhớ gởi về chùa một tấm ảnh của ông Tám. Tôi nhớ mãi không biết ông Tám, đây xin lỗi ông Tám và tôi có đôi lời thăm sức khỏe ông bà và các cháu dồi dào sức khỏe, vạn sự an lành. Còn tôi hiện giờ đang đau khổ, đang khổ tâm quá, vì có em bé lên 7 tuổi, đau rồi đem đi bệnh viện Nhi Ðồng, nó nghi em đau màng não, nó lấy nước xương sống, mà gặp mấy người mới tập sự cho nên em không còn nói và không còn biết đi nữa ông Tám ơi! Em này hồi trước người ta, hồi sanh có hai ngày, đem vô Võ Tánh, em lại có tật đầu và ngực, đầu to ngực lớn, đem lên một tuần lễ bốn đứa, mà thấy em này có tật, đem vô nuôi. Từ ngày đem em vô nuôi thì sợ không nuôi tới 12 tuổi, vì sợ quá mà không khỏi. Bây giờ em đang thiếu máu, còn ông Tám có lòng từ tâm bác ái mà thương đến trẻ mồ côi thì tôi ghi tạc vào tâm. Trong chùa rất khổ tâm ông Tám ơi! Kính thưa gia đình ông Tám! Tôi đã hy sinh từ thuở tôi còn 19 tuổi cho đến nay, tôi đã 67 tuổi, lúc nào cũng bố thí, gia đình ông Tám ơi! Gia đình khổ mà ngoài đời còn khổ hơn, nên cầu sớm chỉ có cách mấy tiếng đồng hồ mà hai người chết, mà không có hòm chôn thì làm sao, tôi nghe vậy mới mượn tiền ông bà Tư Tẻo lại Vạn Thọ chở vào nhà thương Chợ Rẫy cho người ta. Và cách đây hai ngày, có bà ở kinh tế mới về, đói quá cũng ngồi ở gốc cây mà chết, bà chết mà người ta đi xin tiền ít người cho, và có thằng nhỏ ba nó lái xe tang, nó chạy xích lô đạp, nó dẫn bà đi xin tiền, lại nói, thì tôi cũng lại bà chủ trại hòm mua chịu cho người ta. Phải ông Tám còn ở VN thời buổi này thì gia đình ông Tám đau lòng lắm! Phần thì lo cho cô nhi hiện giờ thì 26 em, còn mấy bà già công quả là chắc khổ tâm lắm. Gia đình ông Tám ơi! Nhờ ông Tám và quý vị hảo tâm hôm Tết có gởi cho cô nhi hai thùng quà, tôi thành thật cảm ơn ông Tám và quý vị có lòng chiếu cố tới cô nhi, tôi lấy làm cảm tạ vì hôm Tết tôi đi chợ bị cây vù ngã trúng đầu, máu ra nhiều.
Tôi viết có câu nào sai xin gia đình ông Tám hỷ xả cho và tôi nhờ quý vị gởi thêm thuốc về cho nên hôm nay tôi đỡ nhiều. Tôi được đỡ thì lại lo cho em cô nhi, cho nên trí tôi không được như xưa nhưng tôi phải ráng! Tôi nguyện đến ngày tôi quá vãng cũng nhờ mấy em cô nhi và giúp đỡ những người nghèo khổ. Tôi sợ khi tôi quá vãng thì mấy em này không biết ra sao; Nó đủ thứ lai: Mỹ có, Ðại Hàn, Nhật, mấy em này có mấy em tâm tốt lắm. Mấy em này không biết nói mày tao và không biết nói ở ngoài đời và trong khi độ cơm thì cầu nguyện cho vạn danh bá tánh. Người dượng tôi có ra nhiều bài dạy mấy em cô nhi, để tôi khỏe tôi viết gởi thiếm. Ông Tám nói với thiếm khi nào tôi viết xong gởi qua thiếm đọc dần dà, hơi dài, thâu vô băng để là kỷ niệm cho Bà Mẹ Của Cô Nhi. Ðến đây tôi dừng bút. Chúc gia đình ông Tám dồi dào sức khỏe và các cháu thi đậu thành tài, vạn sự như ý.
Phổ Huệ Bửu Tự Cô Nhi Viện Mai Xuân Thưởng,
Bà Mẹ Cô Nhi
Ông Tám! Hôm nay là ngày mùng 8, là ngày vía Phật, cũng là ngày đầu tiên tôi viết thư gởi thăm ông Tám. Chắc ông Tám có đến chùa, vì đây người ta chăm nom. Tôi quên nhờ trong bổn đạo, nếu có, nhớ gởi về chùa một tấm ảnh của ông Tám. Tôi nhớ mãi không biết ông Tám, đây xin lỗi ông Tám và tôi có đôi lời thăm sức khỏe ông bà và các cháu dồi dào sức khỏe, vạn sự an lành. Còn tôi hiện giờ đang đau khổ, đang khổ tâm quá, vì có em bé lên 7 tuổi, đau rồi đem đi bệnh viện Nhi Ðồng, nó nghi em đau màng não, nó lấy nước xương sống, mà gặp mấy người mới tập sự cho nên em không còn nói và không còn biết đi nữa ông Tám ơi! Em này hồi trước người ta, hồi sanh có hai ngày, đem vô Võ Tánh, em lại có tật đầu và ngực, đầu to ngực lớn, đem lên một tuần lễ bốn đứa, mà thấy em này có tật, đem vô nuôi. Từ ngày đem em vô nuôi thì sợ không nuôi tới 12 tuổi, vì sợ quá mà không khỏi. Bây giờ em đang thiếu máu, còn ông Tám có lòng từ tâm bác ái mà thương đến trẻ mồ côi thì tôi ghi tạc vào tâm. Trong chùa rất khổ tâm ông Tám ơi! Kính thưa gia đình ông Tám! Tôi đã hy sinh từ thuở tôi còn 19 tuổi cho đến nay, tôi đã 67 tuổi, lúc nào cũng bố thí, gia đình ông Tám ơi! Gia đình khổ mà ngoài đời còn khổ hơn, nên cầu sớm chỉ có cách mấy tiếng đồng hồ mà hai người chết, mà không có hòm chôn thì làm sao, tôi nghe vậy mới mượn tiền ông bà Tư Tẻo lại Vạn Thọ chở vào nhà thương Chợ Rẫy cho người ta. Và cách đây hai ngày, có bà ở kinh tế mới về, đói quá cũng ngồi ở gốc cây mà chết, bà chết mà người ta đi xin tiền ít người cho, và có thằng nhỏ ba nó lái xe tang, nó chạy xích lô đạp, nó dẫn bà đi xin tiền, lại nói, thì tôi cũng lại bà chủ trại hòm mua chịu cho người ta. Phải ông Tám còn ở VN thời buổi này thì gia đình ông Tám đau lòng lắm! Phần thì lo cho cô nhi hiện giờ thì 26 em, còn mấy bà già công quả là chắc khổ tâm lắm. Gia đình ông Tám ơi! Nhờ ông Tám và quý vị hảo tâm hôm Tết có gởi cho cô nhi hai thùng quà, tôi thành thật cảm ơn ông Tám và quý vị có lòng chiếu cố tới cô nhi, tôi lấy làm cảm tạ vì hôm Tết tôi đi chợ bị cây vù ngã trúng đầu, máu ra nhiều.
Tôi viết có câu nào sai xin gia đình ông Tám hỷ xả cho và tôi nhờ quý vị gởi thêm thuốc về cho nên hôm nay tôi đỡ nhiều. Tôi được đỡ thì lại lo cho em cô nhi, cho nên trí tôi không được như xưa nhưng tôi phải ráng! Tôi nguyện đến ngày tôi quá vãng cũng nhờ mấy em cô nhi và giúp đỡ những người nghèo khổ. Tôi sợ khi tôi quá vãng thì mấy em này không biết ra sao; Nó đủ thứ lai: Mỹ có, Ðại Hàn, Nhật, mấy em này có mấy em tâm tốt lắm. Mấy em này không biết nói mày tao và không biết nói ở ngoài đời và trong khi độ cơm thì cầu nguyện cho vạn danh bá tánh. Người dượng tôi có ra nhiều bài dạy mấy em cô nhi, để tôi khỏe tôi viết gởi thiếm. Ông Tám nói với thiếm khi nào tôi viết xong gởi qua thiếm đọc dần dà, hơi dài, thâu vô băng để là kỷ niệm cho Bà Mẹ Của Cô Nhi. Ðến đây tôi dừng bút. Chúc gia đình ông Tám dồi dào sức khỏe và các cháu thi đậu thành tài, vạn sự như ý.
Phổ Huệ Bửu Tự Cô Nhi Viện Mai Xuân Thưởng,
Bà Mẹ Cô Nhi
Thư đi: |
Portland 16-6-82
Kính gởi Bà mẹ cô nhi,
Mẹ cô nhi trong vòng đau khổ
Nghịch thuận tương giao tạo nấm mồ
Thức giác quy hồn nơi thuận cảnh
Bình tâm khai triển thức Nam Mô
Nam Mô phát triển vô cùng
Nơi thanh nơi trược nơi vùng khổ đau
Thế gian động loạn tô màu
Chiều sâu tiến hóa đối đầu thiên cơ
Dạy cho khai triển từ giờ
Sơ sanh cũng phải bơ vơ cõi trần
Bệnh là đời đạo rõ phân
Tâm giao thuận nghịch rõ phần địa linh
Dựng xây xây dựng chơn tình
Khổ hòa học nhẫn chính mình phải lo
Tình thương ban rãi dặn dò
Trường đời học hỏi tạo đò tự đi
Hồn thời bất diệt nhớ ghi
Suy vi cũng bởi tâm thì loạn tâm
Cha Trời vẫn chiếu vẫn tầm
Diệu thâm đời đạo siêu âm cảm hòa
Xem người giáng thế thiết tha
Tùy tâm khai triển tùy hòa đạt thông
Cây, người, phát triển gieo trồng
Lựa xong chẳng có một vòng nắm tay
Học bài khai triển dở hay
Ngu si cũng muốn làm Thầy thế gian
Luận đi xét lại tự bàn
Thanh bình chẳng có, khó ăn hiếp người
Tình thương Trời Phật rưới tươi
Tình người không có lỡ cười lỡ đau
Sống trong học hỏi trước sau
Chết rồi tạm biết kiếp sau giao tình
Học hoài cũng chẳng cảm minh
Vô cùng tiến hóa, vô hình cảm giao
Trong vòng trật tự trước sau
Giao phong đụng độ ăn sâu tâm đời
Chán rồi tự thức tự rời
Ðời là tạm cảnh học rồi phải đi
Thiên tình ban rãi uy nghi
Khắc ghi tâm thức ta thì đạt thông
Càn khôn vũ trụ một vòng
Học đau học khổ học tòng thiên cơ
Cảm minh khai triển từ giờ
Bất minh tự tạo bơ vơ cõi trần
Vía Hồn khai triển lần lần
Hồng ân ban rãi giữ phần học thi
Khí lành chuyển hóa hợp thì
Giúp cho nhân loại giác tri tâm hồn
Nằm trong nguyên lý sanh tồn
Trời còn chưa sập ác ôn tiêu trừ
Cảm minh Chân Lý vẫn cười
Người người học hỏi người người thức tâm
Bình tâm phán xét siêu âm
Duyên lành ban rãi phải tầm đến nơi
Dù cho thuận nghịch phân lời
Mẹ thương mẹ vẫn giúp đời tiến thân
Cảnh đời học hỏi khó khăn
Bước qua tâm đạo tự thăng cõi Trời
Cô nhi hồn vía chẳng rời
Ðồng hành tiến hóa do Trời ân ban
Khổ đau sắp đặt nhiều màn
Giải thông đời đạo phân ban tình đời
Cảm giao học hỏi chẳng rời
Tình thương khai triển nơi nơi hợp hòa
Ý Trời chẳng có ở xa
Nằm trong muôn loại tự hòa cảm minh
Khắc khe cũng bởi tại mình
Tham sanh quý tử bất minh tiến trình
Tâm linh cảm hóa chơn tình
Sanh sanh hóa hóa do mình quán thông
Chẳng còn ước nguyện chờ trông
Một phần buông bỏ một phần học thêm
Thành tâm khai triển tạo niềm
Sửa mình tiến hóa ấm êm đời đời
Vạn linh chuyển hóa bởi Trời
Thâm sâu uyển chuyển tạo lời nhủ khuyên
Mẹ hiền minh cảm tiền duyên
Gây phiền khó tiến khó yên ở đời
Chẳng còn oán trách ông Trời
Ðời xây trường học tạo lời khuyến tu
Tự minh sân hận tạo ngu
Học bài nặng trược thân tù khó khai
Nằm trong nguyên lý an bài
Luật Trời có sẵn thanh đài giữ thân
Tu hành hồn vía chuyên cần
Tự phân tự giải tự lần đến nơi
Vía Hồn thanh đẹp nghỉ ngơi
Do Trời động loạn do Trời ân ban
Muốn thi học khổ mới an
Tạo đàng tâm thức tạo màn thức tâm
Giúp đời rõ lý diệu thâm
Tầm đường tiến hóa giải thầm tâm minh
Thực hành sống động giao tình
Tự minh tự giác hợp khuynh Cha Trời
Hào quang quang chiếu sáng ngời
Chờ người thức giác trường đời khai minh.
Kính bái,
Lương Sĩ Hằng
Kính gởi Bà mẹ cô nhi,
Mẹ cô nhi trong vòng đau khổ
Nghịch thuận tương giao tạo nấm mồ
Thức giác quy hồn nơi thuận cảnh
Bình tâm khai triển thức Nam Mô
Nam Mô phát triển vô cùng
Nơi thanh nơi trược nơi vùng khổ đau
Thế gian động loạn tô màu
Chiều sâu tiến hóa đối đầu thiên cơ
Dạy cho khai triển từ giờ
Sơ sanh cũng phải bơ vơ cõi trần
Bệnh là đời đạo rõ phân
Tâm giao thuận nghịch rõ phần địa linh
Dựng xây xây dựng chơn tình
Khổ hòa học nhẫn chính mình phải lo
Tình thương ban rãi dặn dò
Trường đời học hỏi tạo đò tự đi
Hồn thời bất diệt nhớ ghi
Suy vi cũng bởi tâm thì loạn tâm
Cha Trời vẫn chiếu vẫn tầm
Diệu thâm đời đạo siêu âm cảm hòa
Xem người giáng thế thiết tha
Tùy tâm khai triển tùy hòa đạt thông
Cây, người, phát triển gieo trồng
Lựa xong chẳng có một vòng nắm tay
Học bài khai triển dở hay
Ngu si cũng muốn làm Thầy thế gian
Luận đi xét lại tự bàn
Thanh bình chẳng có, khó ăn hiếp người
Tình thương Trời Phật rưới tươi
Tình người không có lỡ cười lỡ đau
Sống trong học hỏi trước sau
Chết rồi tạm biết kiếp sau giao tình
Học hoài cũng chẳng cảm minh
Vô cùng tiến hóa, vô hình cảm giao
Trong vòng trật tự trước sau
Giao phong đụng độ ăn sâu tâm đời
Chán rồi tự thức tự rời
Ðời là tạm cảnh học rồi phải đi
Thiên tình ban rãi uy nghi
Khắc ghi tâm thức ta thì đạt thông
Càn khôn vũ trụ một vòng
Học đau học khổ học tòng thiên cơ
Cảm minh khai triển từ giờ
Bất minh tự tạo bơ vơ cõi trần
Vía Hồn khai triển lần lần
Hồng ân ban rãi giữ phần học thi
Khí lành chuyển hóa hợp thì
Giúp cho nhân loại giác tri tâm hồn
Nằm trong nguyên lý sanh tồn
Trời còn chưa sập ác ôn tiêu trừ
Cảm minh Chân Lý vẫn cười
Người người học hỏi người người thức tâm
Bình tâm phán xét siêu âm
Duyên lành ban rãi phải tầm đến nơi
Dù cho thuận nghịch phân lời
Mẹ thương mẹ vẫn giúp đời tiến thân
Cảnh đời học hỏi khó khăn
Bước qua tâm đạo tự thăng cõi Trời
Cô nhi hồn vía chẳng rời
Ðồng hành tiến hóa do Trời ân ban
Khổ đau sắp đặt nhiều màn
Giải thông đời đạo phân ban tình đời
Cảm giao học hỏi chẳng rời
Tình thương khai triển nơi nơi hợp hòa
Ý Trời chẳng có ở xa
Nằm trong muôn loại tự hòa cảm minh
Khắc khe cũng bởi tại mình
Tham sanh quý tử bất minh tiến trình
Tâm linh cảm hóa chơn tình
Sanh sanh hóa hóa do mình quán thông
Chẳng còn ước nguyện chờ trông
Một phần buông bỏ một phần học thêm
Thành tâm khai triển tạo niềm
Sửa mình tiến hóa ấm êm đời đời
Vạn linh chuyển hóa bởi Trời
Thâm sâu uyển chuyển tạo lời nhủ khuyên
Mẹ hiền minh cảm tiền duyên
Gây phiền khó tiến khó yên ở đời
Chẳng còn oán trách ông Trời
Ðời xây trường học tạo lời khuyến tu
Tự minh sân hận tạo ngu
Học bài nặng trược thân tù khó khai
Nằm trong nguyên lý an bài
Luật Trời có sẵn thanh đài giữ thân
Tu hành hồn vía chuyên cần
Tự phân tự giải tự lần đến nơi
Vía Hồn thanh đẹp nghỉ ngơi
Do Trời động loạn do Trời ân ban
Muốn thi học khổ mới an
Tạo đàng tâm thức tạo màn thức tâm
Giúp đời rõ lý diệu thâm
Tầm đường tiến hóa giải thầm tâm minh
Thực hành sống động giao tình
Tự minh tự giác hợp khuynh Cha Trời
Hào quang quang chiếu sáng ngời
Chờ người thức giác trường đời khai minh.
Kính bái,
Lương Sĩ Hằng