Thư đến: '... Tuy mới có thực hiện hai tháng thôi mà con đã thay đổi rất nhiều, không còn mê mẫn...'
Kính thưa ông Tám,
Kính xin ông Tám đừng ngạc nhiên vì sao hôm nay con viết bức thư này thỉnh cầu ông Tám, một minh sư đã gần 30 năm ra đời cứu nhân độ thế. Thật tình trong lòng con đã 54 tuổi đầu rồi, sống giang hồ nay đây mai đó từ thuở ấu thơ mẹ mất sớm mới có bảy tuổi, gặp lúc năm chìm bảy nổi nên không sao tả cho hết nỗi lòng của con khi chợt tỉnh cơn ác mộng vô tình biết rõ căn nguyên của ông Tám.
Con xin cúi lạy ông Tám bốn lạy để được mát lòng con.
Kính thưa ông Tám! Gia đình con có bốn người, ngoài vợ ra còn hai đứa con trai và con mang được thêm hai thằng cháu trai con người anh cả, bỏ xứ ra đi vào cuối năm 1977 sau hơn hai năm miền Nam ... Qua đây sau bảy năm tưởng rằng tình hình đã được yên ổn vì con được làm Working Supervisor Electronic Production for School & Hospital, bởi sản xuất các loại điện thoại Two Ways (Communiacation) bán rất chạy và con cũng cố học hỏi thêm lấy được mảnh bằng Electronic Engineering; Không may cứ bị bệnh sổ mũi, hơi lạnh một chút là sổ mũi nhức đầu rồi chỉ quen uống thuốc Aspirin lại khỏi. Bất ngờ vào đầu năm 1985 bác sĩ khám phá con bị cancer ở bên má trái từ mũi xuống dưới gần cằm, cổ họng. Sau bốn tháng chữa trị bằng radiation, bệnh viện cho về đi làm lại và nói đã hết cancer rồi. Thật là số con gặp đại nạn, nếu lúc bấy giờ con gặp ông Tám sớm một chút thì mọi việc sẽ êm xuôi. Không ngờ ba năm sau, bệnh nhức đầu bên trái lại xảy ra dữ dội mà nếu con có phương tiện chuyển qua vùng ấm áp thì có lẽ không sao. Khổ nổi bỏ job cũ thì tiếc, hơn nữa thằng cháu trai nó đậu nhứt trường ở High School nên được mọi học bổng ở University of Chicago (cháu muốn theo ngành Y Khoa). Vì thằng cháu khá thông minh nên các đài TV, các hội đoàn, ngay cả Thống Đốc, Mayor đều gửi thư khen ngợi vì nói cháu là người ngoại quốc mà còn học giỏi hơn cả Mỹ nữa. Vì vậy, con nhức đầu quá không bác sĩ nào khám ra bệnh mặc dầu ngày vẫn đi làm, sau đó vào University of Chicago Hospital thì các bác sĩ lại bảo con vẫn bị cancer mũi bên trái như cũ. Lần này họ mổ con, cắt xén đủ chỗ nhưng bệnh không hết mà sự chết luôn luôn ở sau lưng. Con chịu đựng đã ba năm nay rồi, các bác sĩ bảo cứ uống thuốc chờ vì hiện thời họ không thể làm gì hơn được nữa. Nếu con không có phổi, tim, thận tốt thì đã chết từ lâu rồi. Con đang như kẻ sống mà như người bị chết đuối giữa biển cả, sóng to bão lớn thì may thay Thầy là bậc cứu con trôi dạt vô bờ để sống lại. Vì sau khi vợ con mượn được của một chị bạn đã học được bốn năm rồi. Chị cho con mượn cuốn video tape mà Thầy giảng dạy cặn kẻ. Con vội vàng bắt chước theo học ngày hai tới ba lần, tự nhiên thấy người tỉnh hẳn ra, máu tươi ở mồm không còn chảy nữa, bụng thấy đói. Tất cả thức ăn toàn chất lỏng kể cả thuốc đều bơm qua ống nylon gắn ở bao tử đã ba năm nay rồi, vì cuống họng bị radiation làm tổn thương không thể nào nuốt một giọt nước lã qua cuống họng để xuống bao tử con được.
Con hầu như ăn chay niệm Phật bốn năm nay rồi; Bây giờ con theo phương pháp Vô Vi Huyền Bí Phật Pháp, con cảm thấy thật linh nghiệm và rất có thể giúp con sống lại. Hiện giờ con chỉ bị vài điểm khó khăn một chút là răng rẻ hàm trên cũng như hàm dưới bị hư hết, và một phần hàm dưới bị cắt ra làm hai xuống đến cằm, tuy đã dính liền song răng mất hết nên khó tập “răng kề răng”, còn lưỡi cong lên thì được. Con vẫn đi lại như thường nhưng hàng ngày vẫn uống hai thứ thuốc 4cc Morphine 20mg và ban đêm một lần một viên Halcion thuốc ngủ và hiện nay nhờ phương pháp Vô Vi này con ngủ được nhiều lắm. Tuy mới có thực hiện hai tháng thôi mà con đã thay đổi rất nhiều, không còn mê mẫn và suy nghĩ mọi hoàn cảnh ở ngoài (như tham, sân, si, hỷ, nộ, ái, ố, dục) kể như gần biến mất chỉ còn có ba chục phần trăm và nóng giận (chứng này trước kia dữ dội không kềm chế được). Tinh thần rất thảnh thơi, chỉ khi nào thấy đau là con niệm thần chú hay là làm phép Soi Hồn, Pháp Luân Thường Chuyển. Đêm nào cũng đúng 12 giờ, con bắt đầu làm phép Soi Hồn, phép nằm Chiếu Minh rồi ngồi thiền tới 3 giờ sáng vẫn không thấy mệt mà còn yên ổn nữa. Cho nên Thầy dặn chỉ tập hai phép đầu khi mới học tới sáu tháng nhưng con không hiểu sao cứ ngồi thiền lâu chừng nào chứng đau bớt hẳn đi và đỡ nhiều cho thuốc nữa. Con tập vậy có nguy hiểm gì không? Kính mong ông Tám ban phước lành mà cứu giúp con như người đã chết đi sống lại nhiều lần. Hồi vượt biên tưởng chết rồi. Đến bây giờ các bác sĩ VN đều nói với con là không phải cancer, do đầu óc ông bấn loạn quá mà phần lớn lại dùng quá nhiều thuốc. Con kính xin ông Tám mở lượng từ bi giúp con tu luyện. Con chắc chắn tuân theo mọi điều chỉ giáo của ông. Con là gia đình Phật Giáo, rất từ tốn không bao giờ uống rượu, hút thuốc, nhảy đầm, mặc dầu ở Sàigòn con là người có ưu hạng.
Kính chúc ông Tám thân tâm an lạc, giúp đỡ chúng sanh đang lặn hụp trong bể khổ trần gian mà con là một tội phạm chỉ cầu sống thêm ngày nào để ăn năn sám hối.

Cúi lạy Thầy,
TL
 
Thư đi:
Kính gửi anh TL,
Tôi đã nhận được thư anh đề ngày ..., được biết anh đang gặp phải bệnh nan y về tâm lẫn thân.
Người đời vì lâm phải bệnh hoạn đau khổ mới thức tâm, tìm đường về với chính mình, ấy là Pháp Lý Vô Vi Khoa Học Huyền Bí Phật Pháp, nằm trong nghiêm luật tự trị và tự thức. Cho nên anh đã bỏ công thực hiện những điều mà tôi đã giảng giải, không nhiều thì ít anh cũng đã gặt hái được một phần kết quả trong chiều hướng thanh nhẹ. Theo tôi đọc qua thư anh thấy rõ bộ tiêu hóa của anh không được tốt, biến thể của nó là bệnh hoạn nan y từ tâm lẫn thân. Vậy tôi xin đề nghị như sau: Anh nên tìm chỗ lọc ruột (colonic irrigation trong yellow pages), anh đến đó lọc ruột một tuần bốn lần (ba tuần như vậy) và hỏi người ta chỉ dẫn cách thanh lọc (detoxification program) mà vẫn tiếp tục uống thuốc tây. Sau một thời gian anh sẽ cảm thấy nhẹ hơn. Anh nên liên lạc với Hội Ái Hữu Vô Vi để xin băng giảng gần đây, nói về ánh sáng. Nghe để hỗ trợ cho tâm thức trong lúc thanh lọc ba tuần.
Chúc anh mọi sự may mắn.

Kính thư,
Lương Sĩ Hằng
Vĩ Kiên
OngTamDocThu
 
Vài thư đi thư lại mới đây
121. Ngày 05-03-1999. Người viết: XH
122. Ngày 22-12-1996. Người viết: LTL
123. Ngày 10-07-1996. Người viết: P
124. Ngày 20-08-1994. Người viết: NH
125. Ngày 30-12-1991. Người viết: NKH
126. Ngày 16-10-1994. Người viết: LTC
127. Ngày 14-11-1990. Người viết: NHM
128. Ngày 01-07-1990. Người viết: ĐTTS
129. Ngày 11-06-1990. Người viết: ĐTTS
130. Ngày 10-03-1999. Người viết: VQ
131. Ngày 21-12-1996. Người viết: HTL
132. Ngày 26-07-1995. Người viết: TN
133. Ngày 06-12-1993. Người viết: TVT
134. Ngày 07-05-1993. Người viết: MT
135. Ngày 28-12-1991. Người viết: LHN
136. Ngày 12-12-1990. Người viết: PG
137. Ngày 25-06-1994. Người viết: HĐL
138. Ngày 31-08-1990. Người viết: TNM
139. Ngày 23-12-1999. Người viết: LQT
140. Ngày 08-12-1994. Người viết: P Đ
 
của tổng cộng 724 thư đi thư lại (được phổ biến) theo thứ tự ngược lại của ngày tải lên Thư Viện.
left-blu2 left-blu3 3 4 5 6 [7] 8 9 10 11  right-blu3 right-blu2
 
 
 
down-yel gif
Hướng dẫn cách dùng
(1)Trang 'Thư Từ Lai Vãng', cũng như cả VoviLib, là một phương tiện của chung, chứa đựng những thư đi thư lại trên đường hoằng pháp của thiền sư Lương Sĩ Hằng và bạn đồng hành trong suốt những năm Ngài còn tại thế. Chúng tôi lưu trữ những thư từ ấy trong chữ viết trong database để giúp việc truy cập của hành giả được dễ dàng hơn.
(2)Khung Tìm nhỏ ở bên trên có thể giúp quý vị tìm bài. Để sử dụng, đánh vào khung vài chữ muốn tìm của lá thư, chẳng hạn như 'VHT' (viết tắt tên người viết thư) và bấm 'Go'. Nếu tìm theo năm tháng, cần đánh theo thứ tự 'năm-tháng-ngày'. Thí dụ: '1988', hay '1988-07', hay '1988-07-06'. Nếu để trống và bấm 'Go', kết quả sẽ là tất cả thư từ hiện có! Xin dùng kiểu chữ Unicode.
(3)Để đọc một lá thư tìm được, bấm vào link của thư đó, lá thư sẽ hiện ra phía bên trái.
(4)Nếu bạn có account và đã login, có thể dùng link "Tải Thư Từ Lai Vãng lên Thư Viện" hiện ra ở bên trên để mang thư vào.
 

(Thư viện đang gom góp các thư từ lai vãng của Đức Thầy và hành giả Vô Vi. Kính mời quý bạn đạo gần xa đóng góp cho kho tàng chung này ngày càng đầy đủ hơn. Đa tạ.)

Tìm: