Thư đến: '... Trung tâm chơn mày con, luồng điển chiếu sáng như hạt kim cương 10 carat vậy. Con mừng quá nói cho bạn đạo nghe thì quý bạn đạo nói là Mô Ni Châu...'
S, ngày 8/8/2002

Kính gởi Thầy,
Trước hết con xin kính chúc Thầy pháp thế an khang, sống lâu trăm tuổi để lãnh đạo Phật Giáo Vô Vi mãi mãi. Dưới đây con có vài điều kính lên Bạch Thầy, cúi xin Thầy chỉ dạy.
Con tên là TTN, người Việt gốc Hoa, 75 tuổi, quy y Tịnh Độ Tông từ năm mới lên chín. Con rất mộ đạo, thường theo mẹ đi lễ chùa và tụng niệm. Mẹ thường dạy con về Như Lai Thanh Tịnh thiền, đi đứng nằm ngồi cũng đều niệm Phật. Con có linh tánh biết trước việc gì sắp xảy ra nhưng không tránh được. Đôi khi đang ngồi chỗ này lại thấy chính mình đang đi ở đàng kia, đó là như thế nào vậy, Bạch Thầy? Đến năm 1984 thì con rời khỏi VN đến Anh Quốc định cư thì không có cơ hội đi chùa nữa mà chỉ tu học tại gia. Đến năm 1992 thì con bắt đầu học tham thiền vào lúc 12 giờ đêm. Sau đó độ chừng ba tháng có một lần con đang thiền thì bổng nhiên có một tiếng nổ to, con giựt mình, khi ấy điển từ bộ đầu con tủa ra tứ tung như ông thợ hàn đang hàn đồ vậy. Rất diễm phúc là con có dịp điện đàm cùng Thầy và nhận được thư Thầy chỉ dạy nên sự tu học của con có hai luồng điển chạy vòng vòng rồi ráp thành vòng tròn ngũ sắc trước mặt con. Thời gian kế tiếp thì trung tâm chơn mày con, luồng điển chiếu sáng như hạt kim cương 10 carat vậy. Con mừng quá nói cho bạn đạo nghe thì quý bạn đạo nói là Mô Ni Châu.
Kính Bạch Thầy! Có nhiều trường hợp con không hiểu rõ và nhiều trở ngại mà con gặp phải, con xin kể rõ dưới đây kính dâng lên Thầy; Cúi xin Thầy giải thích cho, con đội ơn Thầy. Có khi con đang thiền thì mùi trầm hương thơm bát ngát; Có khi thì thấy hoa thơm cỏ lạ, cây cổ thụ sum suê; Có khi thì đứng núi này dậm chân bay qua núi nọ; Có khi thấy lội ngang biển mà áo quần không ướt (thật sự con không biết lội); Có khi thì thấy đi học mà con không biết đã học những gì; Có một lần thì thấy bay đi giảng đạo ở giữa không trung, những người lại nghe giảng đều mặc lễ phục, những người ấy không giống người ở trần gian, họ to con và cao lớn. Con nói với họ rằng: “Các bạn lại nghe cho đầy đủ, vì tôi chỉ được phép đến đây giảng có ba ngày, rồi tôi phải trở về Ăng Lê”. Thật sự thì không biết con đã giảng gì. Có một lần con đang thiền thì ngay trung tâm bộ đầu con xoáy mạnh và có một vật gì nho nhỏ nhảy phóc ra như là con ếch vậy, khi ấy cơ thể con nhẹ như bong bóng lâng lâng bay giữa không trung, một lát sau thì trở lại bình thường. Bạch Thầy! Trường hợp như vậy là thế nào? Và những trường hợp con kể trên có phải là mộng mị không? Bạch Thầy, mặc dầu tâm con không hề nghĩ đến những chuyện đó bao giờ.
Kính Bạch Thầy! Con xin phép kể tiếp những điều trở ngại mà con gặp phải. Vào năm 1994, con đi xuyên ngang vô cái nghĩa địa của nhà thờ. Lúc ấy con giựt mình tự hỏi tại sao lại đi vô ngả này, con liền niệm Phật không ngừng. Khi ra khỏi chỗ ấy rồi, con cảm thấy ngực con nặng trĩu như là có cục đá lớn đè lên và bức rức bực bội khó chịu lắm; Con biết được là bị trược nặng, con niệm Phật luôn miệng. Như thường lệ con tham thiền thì không còn chút thanh điển nào cả mà chỉ thấy một màn đen tối. Lúc ấy con muốn òa lên khóc. Từ đó về sau, con mất tất cả không còn thấy gì nữa. Sau khi thiền xong, mở đèn dòm vào kiếng, thấy mặt mày bơ phờ chớ không như hồi trước, thiền xong hai con ngươi sáng chói như kim cương. Có lúc con rất nản chí, nhưng nhớ lại lời Thầy dạy nên con cố gắng tiếp tục tập trong mấy năm nay mặc dầu tiến bộ rất chậm, nhưng thanh nhẹ. Hôm hai tháng trước vì nể lòng bạn nên đi lầm vào chỗ lên đồng lên bóng gì đó, khi bước vô cửa thì con thấy choáng váng và buồn nôn, mặc dầu lúc nào con cũng niệm Phật. Khi ra về thì lại mất điển thêm một lần nữa.
Kính Bạch Thầy! Bây giờ con phải tu tập như thế nào để có lại những thanh điển như khi trước. Cúi xin Thầy chỉ dạy cho, con đội ơn Thầy. Trước khi dứt lời, con xin kính chúc Thầy: “Phước Như Đông Hải, Thọ Tỷ Nam San”.

Kính đảnh lễ Thầy,
TTN
 
Thư đi:
AC, ngày 10/09/2002

TN,
Thầy vui nhận được thư con đề ngày 8/8/2002, được biết con đã tu tiến. Vậy con nên tiếp tục thực hành đúng pháp; Phật sẽ dìu tiến con từng giai đoạn một. Con nên ghi vào một cuốn tập những gì con đã thấy trong lúc nhập định, để giúp đỡ người kế tiếp.
Chúc con tu tiến và vui khỏe.

Quý thương,
Vĩ Kiên
Lương Sĩ Hằng

Bốn câu kệ như sau:
Thực hành chơn pháp tự giao liên
Cảm thức chơn tâm tự sáng hiền
Đảnh lễ Chư Phật duyên tận độ
Lòng thành tự giác thật là yên.
OngTamVietThu2
 
Vài thư đi thư lại mới đây
721. Ngày 03-06-1990. Người viết: LTL
722. Ngày 12-07-1990. Người viết: NTS
723. Ngày 08-08-1990. Người viết: LPN
724. Ngày 26-02-1992. Người viết: PVĐ
 
của tổng cộng 724 thư đi thư lại (được phổ biến) theo thứ tự ngược lại của ngày tải lên Thư Viện.
left-blu2 left-blu3 29 30 31 32 33 34 35 36 [37]
 
 
 
right-yel gif
Hướng dẫn cách dùng
 

(Thư viện đang gom góp các thư từ lai vãng của Đức Thầy và hành giả Vô Vi. Kính mời quý bạn đạo gần xa đóng góp cho kho tàng chung này ngày càng đầy đủ hơn. Đa tạ.)

Tìm: