Thư Từ Lai Vãng
Thư đến: | '... Đôi khi con muốn nói thật lỗi lầm của mình nhưng con sợ làm nhơ đạo pháp' |
B, ngày 29/09/2001
Thầy kính yêu,
Nhân ngày đại hội sắp tới, con viết lá thư này nhờ chị H kính trao Thầy. Đầu thư con kính chúc Thầy pháp thể an khang và sinh nhật Thầy có thật nhiều đứa con biết quay về bến giác.
Thầy ơi! Con biết chỉ có như vậy thì Thầy mới vui thôi. Bao năm học đạo, con hiểu rất rõ tình thương Thầy ban cho chúng con bao la như biển cả. Nhưng Thầy ơi! Nghiệp lực của chính bản thân con quá sâu dày, con đã không thoát khỏi cảnh vay trả của cuộc đời, để rồi con vấp ngã trên đường tình ái. Con thật xấu hổ khi làm người không trọn thì thiên đạo sao thành. Đối với con Vô Vi là pháp quý; Nhờ có hành pháp mà con được hiểu rõ mình hơn. Đôi khi con muốn nói thật lỗi lầm của mình nhưng con sợ làm nhơ đạo pháp; Tội con làm con chịu gánh lấy chỉ mong sao Trời Phật độ con qua khỏi bến mê của cuộc đời. Dù đúng hay sai, đêm đêm con vẫn hành thiền không dám bỏ; Mỗi buổi sáng lạy kính Vô Vi 50 cái; Vẫn hướng tâm về Tổ Thầy; Nguyện nhờ pháp lực giải nghiệp lực.
Thầy kính yêu! Đôi khi con ngửa mặt nhìn Trời mà lệ tuông trào. Tại sao cho con học bài nặng quá, rồi con tự biết rằng đây là cơ hội cho con quán thông và buông bỏ, nhưng con vẫn không gánh nổi, Thầy ơi!
Vài hàng kính trao Thầy nỗi lòng của con; Thiết tha nhờ Phật lực soi sáng sự si mê tăm tối của con. Khi nhận được thư này, nếu Thầy rảnh và khỏe, xin Thầy viết riêng cho con ít lời dạy bảo vàng ngọc. Con thành thật cảm ơn Thầy.
Đứa con ngu si,
NM
Thầy kính yêu,
Nhân ngày đại hội sắp tới, con viết lá thư này nhờ chị H kính trao Thầy. Đầu thư con kính chúc Thầy pháp thể an khang và sinh nhật Thầy có thật nhiều đứa con biết quay về bến giác.
Thầy ơi! Con biết chỉ có như vậy thì Thầy mới vui thôi. Bao năm học đạo, con hiểu rất rõ tình thương Thầy ban cho chúng con bao la như biển cả. Nhưng Thầy ơi! Nghiệp lực của chính bản thân con quá sâu dày, con đã không thoát khỏi cảnh vay trả của cuộc đời, để rồi con vấp ngã trên đường tình ái. Con thật xấu hổ khi làm người không trọn thì thiên đạo sao thành. Đối với con Vô Vi là pháp quý; Nhờ có hành pháp mà con được hiểu rõ mình hơn. Đôi khi con muốn nói thật lỗi lầm của mình nhưng con sợ làm nhơ đạo pháp; Tội con làm con chịu gánh lấy chỉ mong sao Trời Phật độ con qua khỏi bến mê của cuộc đời. Dù đúng hay sai, đêm đêm con vẫn hành thiền không dám bỏ; Mỗi buổi sáng lạy kính Vô Vi 50 cái; Vẫn hướng tâm về Tổ Thầy; Nguyện nhờ pháp lực giải nghiệp lực.
Thầy kính yêu! Đôi khi con ngửa mặt nhìn Trời mà lệ tuông trào. Tại sao cho con học bài nặng quá, rồi con tự biết rằng đây là cơ hội cho con quán thông và buông bỏ, nhưng con vẫn không gánh nổi, Thầy ơi!
Vài hàng kính trao Thầy nỗi lòng của con; Thiết tha nhờ Phật lực soi sáng sự si mê tăm tối của con. Khi nhận được thư này, nếu Thầy rảnh và khỏe, xin Thầy viết riêng cho con ít lời dạy bảo vàng ngọc. Con thành thật cảm ơn Thầy.
Đứa con ngu si,
NM
Thư đi: |
A, ngày 11/11/2001
NM,
Thầy vui nhận được thư con đề ngày 29/09/2001, được biết con đang vấn vương trong nguyên lý dâm dục, nghiệp lực trì kéo lận đận lao đao. Cần sự dứt khoát của chính con thì mới có cơ hội tự cứu. Trược khí lúc nào cũng không dứt khoát; Nó sẽ diễn ra nhiều việc rắc rối cho chính con. Muốn tu tốt thì cần sự dứt khoát thực hành pháp môn.
Mong con tự thức.
Quý thương,
Vĩ Kiên
Lương Sĩ Hằng
NM,
Thầy vui nhận được thư con đề ngày 29/09/2001, được biết con đang vấn vương trong nguyên lý dâm dục, nghiệp lực trì kéo lận đận lao đao. Cần sự dứt khoát của chính con thì mới có cơ hội tự cứu. Trược khí lúc nào cũng không dứt khoát; Nó sẽ diễn ra nhiều việc rắc rối cho chính con. Muốn tu tốt thì cần sự dứt khoát thực hành pháp môn.
Mong con tự thức.
Quý thương,
Vĩ Kiên
Lương Sĩ Hằng