Thư Từ Lai Vãng
Thư đến: | '... ...Con chứng được cảnh giới bên trên đủ thứ nhưng con cũng không tin là sự thật, con nghĩ coi chừng ma ma, Phật Phật, nó hóa ra để gạt mình...' |
NB, ngày 17/09/2001
Thư thăm Thầy,
Sau ngày giải phóng Sài Gòn, con được duyên may gặp được quyển sách tập thiền và thực hành của ông Tám, dạy cách thức tu học.
Rồi một thời gian nghe nói có thiền đường, con đi tìm gặp để trao đổi với nhau tu học. Thời gian sau con chứng được cảnh giới bên trên đủ thứ nhưng con cũng không tin là sự thật, con nghĩ coi chừng ma ma, Phật Phật, nó hóa ra để gạt mình.
Theo như vậy, ông Tám giúp con chuyện có đúng hay sai, có tốt hay xấu, mong Thầy giải cho con hiểu, Thầy giải tỏa sự phiền muộn và sái quấy trong nội tâm của con.
Từ đó đến nay, con không có duyên được gặp Thầy; Vậy hôm nay có duyên gặp Thầy bằng văn tự chứ không phải bằng xác thịt, con có đôi dòng gởi thăm Thầy, sau hàn huyên tâm sự của con, cũng nhờ huynh đệ sang đây để gặp Thầy, nhờ trao lại cho Thầy đôi dòng thương nhớ.
Thầy giờ ở tận Trời Âu
Con thì ở tận trời tây tít mù
Chừng nào con gặp được Thầy
Ngày đó con được vui vầy biết bao
Hàng ngày lòng cứ nao nao
Không biết ngày nào sum họp cùng nhau
Đó là thiên định Thầy trao
Cho con thiên định hồi trào nơi đâu
Chừng nào hội ngộ miền tây
Thầy con gặp lại ấy là huyền cơ
Ngày nào lận đận lờ đờ
Chữ ngu học mãi, chẳng rời lìa xa
Ấy là Thầy mắng Thầy la
Đò chiều chuyến chót, hỡi bầy con chiên
Đó là cái nghiệp oan khiên
Thì con gánh chịu con phiền não chi
Rồi đây cơ chuyển đổi xây
Long Hoa có một hội nầy mà thôi
Bạn con nhiều lắm Thầy ơi
Bây giờ rơi rớt bên lề thiên cơ
Không còn mấy đứa để tu
Nghiệp trần vay trả, đeo mang bên mình
Thôi thì im lặng thì hơn
Nghiệp ai nấy trả, thực thi trở về ./.
Thơ tặng Thầy
Thuyền rồng trở khách sang sông
Qua sông Bỉ Ngạn là điều phước duyên
Gặp nhiều sóng gió triền miên
Thuyền chèo lái vững, tâm thời mới yên
Sư minh hiểu thấu việc này
Năm châu bốn bể, hợp hòa mới yên
Rồi đây thế giới ngửa nghiêng
Cho nên Thầy mới độ rày chúng sanh
Lương dân thế giới hợp tình
Cầu xin Thượng Đế phỉ tình cho con
Con thì ghi tạc lòng son
Mới mong thế giới sống còn ngày sau
Sĩ nhu hiền triết nhiệm mầu
Hòa cùng thế giới, đắp bồi tâm linh
Bình minh mới biết thiệt hơn
Mai ra sống sót, mới là thiện căn
Hằng mong cầu nguyện Bề Trên
Ấy là mới biết lòng son con hiền
Phật Tiên ở dưới trần miền
Giáng cơ bút xuống giáo điều dạy dân
Nam Mô A Di Đà Phật,
Kính Thầy Lương Sĩ Hằng,
Con,
NVC
Thư thăm Thầy,
Sau ngày giải phóng Sài Gòn, con được duyên may gặp được quyển sách tập thiền và thực hành của ông Tám, dạy cách thức tu học.
Rồi một thời gian nghe nói có thiền đường, con đi tìm gặp để trao đổi với nhau tu học. Thời gian sau con chứng được cảnh giới bên trên đủ thứ nhưng con cũng không tin là sự thật, con nghĩ coi chừng ma ma, Phật Phật, nó hóa ra để gạt mình.
Theo như vậy, ông Tám giúp con chuyện có đúng hay sai, có tốt hay xấu, mong Thầy giải cho con hiểu, Thầy giải tỏa sự phiền muộn và sái quấy trong nội tâm của con.
Từ đó đến nay, con không có duyên được gặp Thầy; Vậy hôm nay có duyên gặp Thầy bằng văn tự chứ không phải bằng xác thịt, con có đôi dòng gởi thăm Thầy, sau hàn huyên tâm sự của con, cũng nhờ huynh đệ sang đây để gặp Thầy, nhờ trao lại cho Thầy đôi dòng thương nhớ.
Thầy giờ ở tận Trời Âu
Con thì ở tận trời tây tít mù
Chừng nào con gặp được Thầy
Ngày đó con được vui vầy biết bao
Hàng ngày lòng cứ nao nao
Không biết ngày nào sum họp cùng nhau
Đó là thiên định Thầy trao
Cho con thiên định hồi trào nơi đâu
Chừng nào hội ngộ miền tây
Thầy con gặp lại ấy là huyền cơ
Ngày nào lận đận lờ đờ
Chữ ngu học mãi, chẳng rời lìa xa
Ấy là Thầy mắng Thầy la
Đò chiều chuyến chót, hỡi bầy con chiên
Đó là cái nghiệp oan khiên
Thì con gánh chịu con phiền não chi
Rồi đây cơ chuyển đổi xây
Long Hoa có một hội nầy mà thôi
Bạn con nhiều lắm Thầy ơi
Bây giờ rơi rớt bên lề thiên cơ
Không còn mấy đứa để tu
Nghiệp trần vay trả, đeo mang bên mình
Thôi thì im lặng thì hơn
Nghiệp ai nấy trả, thực thi trở về ./.
Thơ tặng Thầy
Thuyền rồng trở khách sang sông
Qua sông Bỉ Ngạn là điều phước duyên
Gặp nhiều sóng gió triền miên
Thuyền chèo lái vững, tâm thời mới yên
Sư minh hiểu thấu việc này
Năm châu bốn bể, hợp hòa mới yên
Rồi đây thế giới ngửa nghiêng
Cho nên Thầy mới độ rày chúng sanh
Lương dân thế giới hợp tình
Cầu xin Thượng Đế phỉ tình cho con
Con thì ghi tạc lòng son
Mới mong thế giới sống còn ngày sau
Sĩ nhu hiền triết nhiệm mầu
Hòa cùng thế giới, đắp bồi tâm linh
Bình minh mới biết thiệt hơn
Mai ra sống sót, mới là thiện căn
Hằng mong cầu nguyện Bề Trên
Ấy là mới biết lòng son con hiền
Phật Tiên ở dưới trần miền
Giáng cơ bút xuống giáo điều dạy dân
Nam Mô A Di Đà Phật,
Kính Thầy Lương Sĩ Hằng,
Con,
NVC
Thư đi: |
17/06/2002
VC,
Thư con đã đến tay Thầy đề ngày 17/09/2001, được biết con đang trên đường tu tiến. Cần phải dày công thực hành pháp môn và không thay đổi thì mới phù hợp với chơn lý mà tiến thân; Chẳng cần than thở và cầu mong. Duyên nghiệp nhiều kiếp, có vay thì có trả. Chơn tâm chỉ có hành rồi cũng sẽ đến nơi. Tình Trời luôn luôn rộng mở trong lúc đau khổ. Ngộ chơn lý tức là ngộ Thầy. Về Không là chánh pháp.
Thầy ôm gánh nặng trần gian
Thực hành phục vụ vượt sang đạo đời
Lo tu tiến hóa hợp thời
Gắng liền Trời Phật đời đời dựng xây
Xa xưa cho đến ngày nay
Trong tu có tiến vui vầy cảm giao
Tình thương ban rải đổi trao
Trong không mà có bước vào càn khôn
Tình đời đen bạc ác ôn
Giết nhau không kể vía hồn Trời ban
Lệ rơi tuôn chảy hai hàng
Tràn đầy uất khí bàng hoàng nội tâm
Lý Trời siêu diệu thậm thâm
Đại Bi ban chiếu tự thầm nhận thôi
Chẳng còn lý luận sang tồi
Về ngôi thanh nhẹ tái hồi đường tu
Thực hành thanh tịnh như ngu
Mặc ai tranh chấp vẫn tu vẫn hòa
Dù cho nguyên khí gần xa
Trời ban tình đẹp vẫn là quý thương
Chuyên tu tự mở tâm đường
Yêu thương muôn loại gieo gương thế trần
Nguyện tu đóng góp một phần
Giải phần mê chấp lần lần tiến lên
Cõi Trời có sẵn đạo nền
Quy y Phật Pháp tự quên thế tình
Thực hành tự giác tự minh
Hành trình mở rộng hướng khuynh Phật Trời
Quý thương,
Vĩ Kiên
Lương Sĩ Hằng
VC,
Thư con đã đến tay Thầy đề ngày 17/09/2001, được biết con đang trên đường tu tiến. Cần phải dày công thực hành pháp môn và không thay đổi thì mới phù hợp với chơn lý mà tiến thân; Chẳng cần than thở và cầu mong. Duyên nghiệp nhiều kiếp, có vay thì có trả. Chơn tâm chỉ có hành rồi cũng sẽ đến nơi. Tình Trời luôn luôn rộng mở trong lúc đau khổ. Ngộ chơn lý tức là ngộ Thầy. Về Không là chánh pháp.
Thầy ôm gánh nặng trần gian
Thực hành phục vụ vượt sang đạo đời
Lo tu tiến hóa hợp thời
Gắng liền Trời Phật đời đời dựng xây
Xa xưa cho đến ngày nay
Trong tu có tiến vui vầy cảm giao
Tình thương ban rải đổi trao
Trong không mà có bước vào càn khôn
Tình đời đen bạc ác ôn
Giết nhau không kể vía hồn Trời ban
Lệ rơi tuôn chảy hai hàng
Tràn đầy uất khí bàng hoàng nội tâm
Lý Trời siêu diệu thậm thâm
Đại Bi ban chiếu tự thầm nhận thôi
Chẳng còn lý luận sang tồi
Về ngôi thanh nhẹ tái hồi đường tu
Thực hành thanh tịnh như ngu
Mặc ai tranh chấp vẫn tu vẫn hòa
Dù cho nguyên khí gần xa
Trời ban tình đẹp vẫn là quý thương
Chuyên tu tự mở tâm đường
Yêu thương muôn loại gieo gương thế trần
Nguyện tu đóng góp một phần
Giải phần mê chấp lần lần tiến lên
Cõi Trời có sẵn đạo nền
Quy y Phật Pháp tự quên thế tình
Thực hành tự giác tự minh
Hành trình mở rộng hướng khuynh Phật Trời
Quý thương,
Vĩ Kiên
Lương Sĩ Hằng