Thư đến: '... Thay mặt gia đình chân thành cảm ơn ông Tám và quý đạo hữu đã giúp đỡ gia đình con vượt qua cơn hoạn nạn...'
Việt Nam, TP HCM, ngày 6/10/2000

Kính ông Tám,
Con tên LA, con bà ÐKL, kính lời thăm ông Tám bà Tám và cô Tuyết được nhiều sức khỏe. Kế đó con xin cảm ơn ông Tám đã giúp đỡ mẹ con và gia đình con.
Con không biết địa chỉ của quý đạo hữu đã giúp đỡ gia đình con nên con không thể viết thư cảm ơn từng người được. Kính xin ông Tám cho đăng, giúp con trên tuần báo (PTÐN):
Quý đạo hữu: Cô HG, cô HL, bà L, bà H, bà T, chú T, anh TH, anh VTS, chị A, cô H (TVQT), cô H và các quý đạo hữu bên Úc.
Hiện tại mẹ con đã khá hơn bên phần liệt chân, đã co lên co xuống chậm chậm được, tay hơi nhức nhẹ; Chỉ có trí nhớ là chưa phục hồi nhiều, có lúc nhớ lúc không, lúc biết người quen, lúc thì không biết. Sau khi xuất viện mỗi ngày mẹ con đều phải chạy điện và tập vật lý trị liệu.
Sau cùng con xin thay mặt gia đình chân thành cảm ơn ông Tám và quý đạo hữu đã giúp đỡ gia đình con vượt qua cơn hoạn nạn. Con cũng kính xin ông Tám giúp cho mẹ con và con vài lời khuyên bảo.

Kính thư,
Con,
NTLA
 
Thư đi:
Atlantic City, ngày 13/10/2000

LA,
Ông Tám vui nhận được thư con đề ngày 6/10/2000, được biết mẹ con đã thoát nạn. Mỗi tai nạn xảy ra đều ở trong luật nhân quả.
Ông ngoại của con lúc nào cũng không thích người lợi dụng và cầu xin. Mẹ con có lòng giúp đỡ người khác và cũng lợi dụng tình thế kiếm tiền để sống, cho nên phải bị nạn. Có đụng, có hiểu; Có hiểu thì phải có nạn; Không nên tiếp tục. Cần tự tu tự tiến, không nên nhờ thiêng liêng sẽ có hại về sau.
Còn về phần con thì phải trung hiếu với Cha Mẹ, thì mới tiến được. Ông Tám có bao nhiêu lời chúc con và gia đình vui khỏe.

Quý thương,
Lương Sĩ Hằng - Vĩ Kiên
Tìm: