Thư đến: '... Không hiểu sao ngày đêm con vẫn lo hành pháp chuyên cần, mà gần một năm nay tính tình con trở lại nóng giận bất thường'
Tây Đức, ngày 15/7/2000

Kính thưa Thầy,
Đầu thư con kính chúc Đức Thầy được vui, dồi dào sức khỏe, luôn hướng độ và dìu dắt chúng con sớm trở về nguồn cội.
Con tên là LBC. Vợ chồng con hành theo PLVV này được hơn hai năm nay. Vừa qua, vợ chồng con có duyên phước lần đầu tiên được đi dự Đại Hội Duyên Lành ở Toronto 1999. Đúng là chúng con gặp duyên lành, lại rất may mắn được gặp riêng Thầy vài phút. Chúng con rất vui và rất cảm động nhớ mãi hình ảnh của Thầy. Cứ mỗi lần nghĩ đến Thầy là con không sao cầm được nước mắt, nhìn hạnh từ bi của Thầy sao cao cả quá, thương Thầy vô cùng không diễn tả bằng lời được. Từ ngày gặp PLVV này, con thấy cuộc sống của mình ngày càng có ý nghĩa, tâm linh được phần nào ổn định, hiểu biết thế nào là Tình Yêu của Trời Phật đối với chúng sanh, tình Thầy trò, từ bi bác ái, thương yêu vô cùng. Trước kia con ngu muội lắm, được làm người không hiểu gì cả, luôn sống trong cảnh tranh chấp, hơn thua, tăm tối; Đến nay chúng con may mắn được Thầy hướng độ tận tình, giảng dạy, con mới hiểu mình hơn, đến đây làm gì và sẽ đi về đâu...
Con rất đội ơn Đức Thầy đã cho chúng con có được một pháp quý giá vô cùng. Nhờ Thầy đã cảm hóa và cảnh tỉnh, phần hồn con ngày nay mới thức tâm mà cố gắng tu hành, con không bao giờ dám quên; Ngày đêm vẫn lo cố gắng hành thiền, con vui lắm. Tâm thức con thấy thay đổi nhiều lắm, không buồn chán hờn giận như xưa, tâm hồn thấy nhẹ nhàng thoải mái. Khi nhìn hình Thầy là con thấy yên ổn vui lắm, không biết diễn tả làm sao cái vui của mình, đúng là như lời Thầy nói: "Chỉ có mình hành mình mới biết thôi".
Con có vài điều thắc mắc, xin Thầy giảng dạy: Con không hiểu sao ngày đêm con vẫn lo hành pháp chuyên cần, mà gần một năm nay tính tình con trở lại nóng giận bất thường hay cau có la lối con cái, với vợ con cũng hay gây lộn. Con không biết là mình có hành pháp sai không? Tuy bực mình vậy chứ mỗi khi hành pháp con thấy sung sướng lắm, muốn ngồi nhiều, nhưng vì trình độ chưa có nên mỗi đêm con ngồi 3 tiếng, ban ngày thì sáng 1 tiếng, trưa 1 tiếng. Thời gian còn lại thở Chiếu Minh và lạy kiếng. Tên họ của vợ con như sau...
Chúng con luôn kính chúc Đức Thầy được vui khỏe bình an, hàng năm cho chúng con và bạn đạo khắp thế giới được gặp Thầy để Thầy chỉ dạy giáo huấn, để chúng con thấy rõ con đường tu, để sớm trở về với Đấng Cha lành. Đó là phước đức của chúng con có được người Thầy kính yêu.
Rất thương Thầy.

Con,
LBC
 
Thư đi:
Montreal, ngày 29/8/2000

BC,
Thầy vui nhận được thư con đề ngày 15/7/2000, được biết con rất muốn tu tiến, nhưng rất tiếc con thiếu niệm Phật, cho nên từ điển không khai mở được. Vậy từ nay về sau, con nên tập co lưỡi răng kề răng dùng ý niệm Phật thì sẽ giải được trược khí trong nội tâm. Chỉ có niệm Phật mới mở được đại trí của chính con.
Con muốn xin thơ thì sau một năm tu hành tinh tấn thì mới hiểu được những gì Thầy nhắc nhở con trong thơ. Vậy kỳ này Thầy tạm ngưng cho con bài thơ, kỳ tới Thầy sẽ viết thơ cho hai con, sẽ dễ đọc và dễ hiểu hơn. Chúc hai con tu tiến và siêng năng hành pháp.

Quý thương,
Lương Sĩ Hằng
Tìm: