Thư đến: '... ông Tám cũng đừng quên con và bà ngày đêm vẫn mong đợi, vì ông là niềm hy vọng của con và bà'
Ngày 2/12/1999

Kính gởi ông Tám,
Con vừa nhận được thư của ông gởi về cô Kim Huê, trong đó có một đoạn ông viết cho con và bà, con vô cùng mừng khi biết rằng ông Tám ở xa nhưng rất quan tâm đến con và bà, và vẫn biết đến nỗi khổ tâm con và bà, đang mong đợi ông ban cho chúng con một chút hồng ân của ông Tám. Nhưng số phận của con và bà thật bất hạnh vì nghiệp tâm, nghiệp lực, vẫn hành mà không giải được nên không có duyên được hưởng những gì mà ông Tám ban cho. Con cũng không biết trình bày như thế nào để ông Tám hiểu được hoàn cảnh khó khăn của con và bà khi phải sống nhờ vả, cho nên khi vừa nhận được thư của ông Tám thì con mừng lắm, con và bà có cầm lá thư đến nhà của cô Kim Sơn nhờ sự giúp đỡ của cô theo lời ông Tám nói trong thư thì cô Kim Sơn có nói rằng từ lâu cô không có liên hệ với ông Tám và không nhận được gì. Nếu con và bà có khó khăn thì nhờ cô Kim Huê giúp đỡ; Con nghe xong cùng bà thui thủi ra về, con cũng có nói với ông Tám, số con thật là bất hạnh và vô duyên nếu không có cảnh miền trung bão lụt thì số tiền của ông Tám vừa gởi về cho cô Kim Huê thì con và bà sẽ được một mái ấm để che nắng che mưa như con và bà hằng ao ước trong quãng đời còn lại của bà con, chứ sống tạm ở nhờ là một sự khó khăn nhưng biết làm sao hơn, con và bà phải cam chịu số phận hẩm hiu trong khi con và bà chỉ có hai bàn tay trắng, cho nên có đôi lúc giận mình và giận đời sao nỡ để cho con và bà phải chịu khổ. Kính thưa ông Tám! Cũng vì con chịu ảnh hưởng với đồng bào miền Trung cho nên số tiền ông Tám gởi, cô Kim Huê ủng hộ đồng bào ruột thịt của mình không may gặp phải thiên tai, chỉ trong vòng mấy phút mà sự nghiệp gầy dựng bấy lâu nay đã trôi theo dòng nước. Bây giờ chỉ với hai bàn tay trắng mà phải chờ hàng cứu trợ từng giây từng phút, thật là tội nghiệp. Ông Tám biết không! Đây là lần đầu mà từ nhỏ đến giờ con mới thấy sự thiệt hại nặng nề về bảy tỉnh miền Trung. Ông Tám biết không! Con là một công nhân lương chỉ có sáu trăm nghìn một tháng mà con còn ủng hộ năm ngày công cho đồng bào miền Trung thì thử hỏi cô Kim Huê không làm như vậy sao được; Như sự hiểu biết của con họ rất mong đợi những nhà có tấm lòng từ thiện đến với miền Trung quê hương. Tuy vậy như ông Tám cũng đừng quên con và bà ngày đêm vẫn mong đợi, vì ông là niềm hy vọng của con và bà. Vừa qua trong đài phát thanh, trong danh sách ủng hộ từ thiện có ông Tám ở Canada ủng hộ 1000 USD mà con đã nghe. Chắc ông Tám nghe, ông Tám cũng ngạc nhiên lắm phải không! Vì cô Kim Huê ủng hộ con muốn viết thư cho ông nhiều thật là nhiều để nói cạn lòng con, nhưng vì trang giấy quá ngắn con không thể viết gì thêm nữa cả và con xin ngừng bút, chúc ông được nhiều sức khỏe và vui khi nhận được thư con, cũng như con đã mừng khi nhận được vài dòng chữ của ông. Cuối thư con xin lạy trong tâm.

Con,
NTL
 
Thư đi:
Fountain Valley, ngày 20 tháng 1 năm 2000

T L,
Ông Tám vui nhận được thư con đề ngày 2 tháng 12 năm 1999, được biết con và bà con rất thiếu thốn, nhưng Kim Sơn từ chối giúp đỡ bà cháu của con. Ông Tám vẫn có gởi tiền cho Kim Sơn giúp người nghèo, tại sao Kim Sơn nhận tiền mà không làm từ thiện là tự tạo một đại tội cho chính nó, lường gạt người nghèo là sẽ mắc phải tội tham dâm, gia đình sẽ khổ. Con cần niệm Phật theo băng giảng của ông để dứt khoát với những người tham dâm. Lúc nầy bị nạn lụt miền Trung, ông Tám cũng không đủ tiền cứu trợ, chỉ giúp đỡ một phần nhỏ thôi.
Con nên kiên nhẫn chờ đợi, nếu có dịp ông Tám sẽ gởi tiếp.
Chúc con và bà vui khỏe.

Quý thương,
Lương Sĩ Hằng
Tìm: