Thư đến: '... Năm nay [con] được 14 tuổi... Con tu được ba năm. Vì mê đời và vật chất nên con đã bỏ tu...'
VN, ngày 14/11/1999

Kính gởi ông Tám,
Con tên TVTh, năm nay được 14 tuổi. Lúc con 10 tuổi rất mê về đạo và được sự chỉ dẫn của ba con và con đã tu theo pháp của ông Tám. Con tu được ba năm. Vì mê đời và vật chất nên con đã bỏ tu. Bây giờ con muốn tu cũng không xong và học hành cũng không được vì học hành con không tiếp thu nổi và làm biếng chỉ mê ăn ngủ. Tuy con bỏ tu, nhưng vẫn nhớ mình là một người trò. Vì có lúc trong giấc mơ, con gặp sự cố, có khi thấy ma đuổi nữa, nên con nhắm mắt lại tập trung niệm Phật, một lát sau thì biến mất, nhưng khi con giật mình dậy thì con thấy mình cũng đang nằm trên nệm, niệm Phật để giải thoát sự cố trong mơ. Con rất thích tu nhưng rất mê đời và học hành càng ngày càng dở.
Xin ông Tám cho con lời khuyên.

Con,
TVTh
 
Thư đi:
V Th,
Ông Tám vui nhận được thư con đề ngày 14/1/1999 và được biết con rất muốn tái tục tu PLVVKHHBPP; Ba của con đã truyền dạy, con rất thích đạo và đang ở trong tình trạng mê ăn mê ngủ, sống trong tuổi đang lên. Trong tưởng, nó có cái tượng. Có khi nằm ngủ lại bị chiêm bao nhưng vẫn nhớ niệm Phật là tự khai tâm thức. Do đó người hành pháp Vô Vi hướng về tâm linh thì sẽ thấy mình ở cõi khác, giựt mình thì thấy mình vẫn còn nguyên nằm trên nệm. Ba con đã dầy công truyền dạy cho con; Nếu con muốn học hỏi và dẹp phần lười biếng thì con phải thực hành đúng giờ giấc thì trung tim bộ đầu sẽ trụ và giải phần trược khí trong nội tâm của con. Tương lai sẽ gặt hái được một tập quán tốt. Con nhìn thấy kẻ sống người chết trước mắt con thì sẽ nhận định được từ có đến không. Lo tu thì sẽ từ không đến có, mới rõ luật Trời hơn, hứng thú trong sự tiến hóa của phần hồn mà tự tu. Phần hồn giáng lâm từ 33 tầng Trời, từ cõi Không rồi phải ra đi với hai bàn tay không. Thế gian đô thị giả, cuối cùng cũng phải về không. Mọi người đều phải theo luật: Sanh, lão, bệnh, tử, luân hồi và tiến hóa, không bằng lòng cũng phải bằng lòng, theo luật nhân quả của mỗi hành giả trên mặt đất phù sanh này. Vạn sự trên đời là không, ồn ồn ào ào rồi đâu cũng sẽ về đấy. Ánh sáng mặt trời lúc nào cũng ban chiếu trong sự công bằng gọi là Nhựt Quang Phật, mặt trăng gọi là Nguyệt Quang Phật, làm việc không ngừng nghỉ, ban chiếu và đem lại sự an vui trong nhơn loại. Hiện nay con đang có Trời, có Ðất, có Ðạo; Cuộc sống an vui hơn những người đang sống bơ vơ giữa cảnh đời đen bạc, vô thường diễn tiến trong cuộc sống.
Còn về tuổi của con thì cần học nhiều hơn để có cơ hội cống hiến cho xã hội tùy theo khả năng sẵn có của chính con. Chịu tu thì càng lại hữu ích hơn, sẽ tự thức và sẽ tránh được sự mê lầm ở tương lai.
Chúc con và gia đình vui khỏe.

Quý thương,
Lương Sĩ Hằng
Tìm: