Thư đến: '... ráng tu cho có pháp lực rồi mới giải được nghiệp lực'
Kính thưa Đức Thầy kính thương,
Đã lâu lắm con không dám viết thư thăm Thầy. Vì thấy Thầy quá bận rộn với chúng con, nào phúc đáp thư từ, nào viết Mục Bé Tám cho chúng con học, nên con không dám làm phiền Thầy. Vừa rồi con coi LED mới biết Thầy bị nạn rồi nghe nói Thầy mổ mắt.
Nay nhân tiện con cũng nhớ Thầy lắm, nên con mạo muội viết vài hàng. Trước kính vấn an sức khỏe Thầy và con cũng cầu xin Cha Trời cho Thầy được sống lâu để dạy dỗ chúng con.
Kính thưa Thầy! Từ ngày con bị nạn rồi con được thư Thầy khuyên con ráng tu cho có pháp lực rồi mới giải được nghiệp lực, có từ trường tốt để ảnh hưởng người kế tiếp. Cho nên con bớt đi công quả, một năm con chỉ đi có 3 lần thôi, còn bao nhiêu con ráng ở nhà tu. Nhưng nghiệp tâm con quá nặng, nên hành rất chậm tiến, mặc dù con cố gắng hết sức nhưng cũng không đi đến đâu. Trong khi đó, những người làm Pháp Luân kiểu anh Luận chỉ đều mở bộ đầu hết. Riêng con sao hít không có hơi hay sao mà không mở được. Con nhớ lúc Thầy còn ở Việt Nam con hỏi Thầy, Thầy bảo mua B12 uống, lúc đó con cũng xuất vía và thấy ánh sáng. Có lần con đến nhà Thầy, Thầy nói con tu khá rồi, cố gắng đi. Rồi từ đó Thầy ra đi, sao con bị chựng lại đến giờ. Vậy xin Thầy dạy giúp con mau tiến; Và con muốn đi dự Đại Hội, xin Thầy chuyển cho con được đi, con cảm ơn Thầy.
Thôi vài hàng con kính thăm Thầy và kính chúc Thầy được khỏe mạnh, sống lâu, sống mãi để dìu dắt chúng con.

Sau đây con có mấy câu thơ, có gì Thầy chỉ dạy cho con:
Thầy nay ở chốn xa xăm
Thơ này con viết kính thăm dâng Thầy
Mong Thầy sức khỏe đủ đầy
Sống lâu trăm tuổi sum vầy chúng con
Việt Nam bạn đạo mỏi mòn
Trông Thầy trở lại, chúng con đón mừng
Công phu cố gắng không ngừng
Mong ngày hội ngộ đếm từng phút giây
Mong sao chung sống cùng Thầy
Được Thầy chỉ dạy, ơn nầy không quên.

Con L T L Kính lạy Thầy 3 lạy
 
Thư đi:
Monaco ngày 12/03/1999

T L,
Thầy vui nhận được thư con, được biết con vẫn bình an và tiếp tục làm phước khi có dịp, vừa sửa trị tâm thân vừa giúp đỡ người nghèo là điều phước cho tâm lẫn thân. Mọi người đều vươn lên trong tình thương xây dựng, tức là tu và giúp đỡ thực hiện tình thương và đạo đức. Con quý thương Thầy với hạnh tu, bố thí chơn ngôn nên mong mỏi được sớm tái ngộ cùng Thầy. Mọi sự sẽ được an vui, xuân đến xuân đi xuân hẹn hò. Duyên này Trời Đất đã sắp đặt cũng sẽ có ngày tái ngộ và chung vui. Không có gì quý hơn thực hiện được tình người tự tu tự tiến. Mỗi người đều có nghiệp lực. Tu để giải là cần thiết thôi, không nên tham lam cúng quảy và cầu xin quá nhiều, ngược lại hành đúng pháp là rất cần thiết. Con rùa sống lâu hơn con người là nhờ Pháp Luân Thường Chuyển, dù bất cứ hoàn cảnh nào xẩy đến.
Chúc con và gia đình vui tiến trong thanh tịnh.

Quý thương,
Lương Sĩ Hằng
Tìm: