Thư đến: '... Đời cũng không xong đạo cũng chẳng có...'
Sissach, ngày 20/2/1999

Thầy kính mến,
Vui tiếp được thư chị Ba có kèm theo địa chỉ của Thầy, và cũng nhân dịp xuân về, xin kính chúc Thầy cùng toàn thể quý quyến vạn an và dồi dào sức khỏe.
Gia đình con nói chung tất cả bình an. Hiện nay con đã sang đệ tam quốc gia Thụy Sĩ, cho nên lại phải bước sang một chu kỳ mới, từ ngôn ngữ và tập quán để thích nghi với đời sống hằng ngày. Còn về phần vợ con thì sau khi đám cưới được một năm có mang thai khoảng bốn tháng thì bị hư, cho đến nay đã sáu năm vẫn chưa có lại, mặc dù vợ chồng con có đi bác sĩ khám. Theo lời bác sĩ nói : Trường hợp vợ chồng con thì 80-90% là phải có, tại sao vẫn chưa?
Sau khi con cưới vợ thì ba con đã thật sự bỏ hút thuốc, nhưng còn chờ cháu nội để nối dòng. Ông thường than rằng : Cháu ngoại thì đã có cả bầy, chỉ trông có cháu nội, dù trai hay gái cũng được. Ba có nuôi cặp chim uyên ương, hễ mỗi lần vợ chồng con về thăm, ông hay chỉ chuồng chim và nói : Hôm nay chim nó đã nở thêm được mấy con nữa, thú vật mà nó còn sanh con. Vợ con nghe được buồn lắm.
Tuy không có thư cho Thầy, nhưng trong tâm con lúc nào cũng nghĩ tới Thầy; Nhiều lúc muốn viết thư thăm Thầy, nhưng không biết phải viết gì đây? Đời cũng không xong đạo cũng chẳng có. Thật lòng mà nói, ân sâu nghĩa nặng của Thầy đối với gia đình con nói chung và con nói riêng, biết đến bao giờ con mới đền đáp được, chỉ ráng lo tu để trả mà thôi.
Con đã xuống tóc, con đã phát đại nguyện nhiều lần rồi, nhưng chỉ tự gạt lấy chính bản thân mình mà thôi, mặc dù đã cố gắng hết sức mình rồi.
1) Soi Hồn: Đúng 15 phút (để đồng hồ).
2) Chiếu Minh: Chỉ dùng ý tưởng tới lỗ rún hít hơi vô (hay bị sình bụng).
3) Pháp Luân Thường Chuyển không được, không lên nổi bộ đầu.
4) Thiền Định: Hay lo nghĩ lung tung, mặc dù đã cố gắng trì niệm Lục Tự Di Đà.
Thầy vẫn thường nói: Học cái gì phải có chứng minh rõ ràng. Con đã đọc tiểu sử của Đức ông Tư và của Thầy. Đức ông Tư thì Phật chứng, Thầy thì có Đức Quan Âm xuống để chỉ cho Thầy pháp Chiếu Minh. Thầy cũng đã trải qua giai đoạn hít Chiếu Minh hoài mà không được, thì cảm thấy khó chịu lắm thì phải? Cho nên con nghĩ rằng Thầy cũng như Đức ông Tư đã tu nhiều kiếp rồi, nên kiếp này đắc đạo, còn mình là cái gì? Đâu có ai bắt buộc mình tu đâu mà tự đày đọa cái thân, mà cũng chẳng ra gì hết, nhưng bỏ rồi lại nhớ, bây giờ thì con đầu hàng vô điều kiện rồi Thầy ơi!
Học Thầy không bằng học bạn. Thầy tu cao quá mình theo không kịp, thôi đành đi kiếm đệ tử ruột của ổng coi sao, nhưng bây giờ con cũng thất vọng luôn. Cách đây 16 năm, Thầy có giới thiệu con đến với gia đình chú Thanh và gia đình Chantal-Patrick mà Thầy xem họ như con. Họ rất siêng năng tu học và thành tâm hướng về Bề Trên. Nhưng khổ nổi, ngày nay ai mà đến nhà anh chị Chantal-Patrick mà nói chuyện đạo, nhất là pháp Vô Vi thì được mời ra khỏi cửa ngay. Còn chú Thanh thì khỏi nói, cả tỉnh đều biết, lấy đạo tạo đời. Không phải con phê bình, mà muốn biết sự thật, pháp môn Vô Vi có phải ai tu cũng được không?
Ba vợ con năm nay cũng 72 tuổi. Hôm con coi cuốn băng video "Sứ Giả Hòa Bình", có một đoạn Thầy ra thuyết giảng. Ý ông cũng muốn gặp mặt Thầy lắm. Nếu có dịp Thầy sang Thụy Sĩ, con kính mong được đón tiếp Thầy đến nhà con một chuyến, nhà mướn tuy nhiên cũng có phòng cho Thầy nghỉ ngơi. Nếu con có duyên sẽ gặp lại Thầy.
Nếu Thầy có đến thì mới có thể và thượng kiến Vô Vi cho con luôn. Với sức con thì không thể nào, bởi vì vợ con rất tốt, nhưng nói đến tu cũng như thấy con ngồi công phu thì nó hay kiếm chuyện, thậm chí muốn đưa đến ly dị. Thầy hiểu cho con.

Kính thư,
Con,
LTP
 
Thư đi:
AC, ngày 20/10/99

TP,
Thầy vui nhận được thư con đề ngày 20 tháng 2 năm 1999, được biết con và gia đình quây quần bên nhau vẫn vui khỏe. Có duyên tu mà không tu được là vì nghiệp lực bao vây, mưu sinh trong tình tiền duyên nghiệp lân la và thiếu dứt khoát. Nói thì được mà hành không được, biến thể của nó là tham dâm và lo âu không cần thiết. Lúc nào cũng tạo động rất khó tu, kiếp trước làm điều không hay cho nên kiếp nầy phải gánh chịu. Muốn tu thì phải hiểu nguyên lý của Trời Đất độ sanh, thành tâm thực hành thì mới đến đích. Nay con có một pháp quý là khử trược lưu thanh, thực hành tự cứu. Cần thực hành trong nhịn nhục thì mới giải cứu được trần tâm, hướng thanh tự đạt. Cần làm Pháp Luân Thường Chuyển tận dụng nguyên khí của Trời Đất khai mở tâm thân, trường chay và diệt dục thì mới có hướng đi thanh nhẹ thay vì nặng trược và gia tăng dục lạc, hại tâm lẫn thân. Nhơn thân nan đắc, pháp nan tầm; Nay con có cả hai, không chịu hành đúng pháp thì rất uổng. Niệm Phật khai mở Đại Trí.
Tu theo Vô Vi là cần niệm Phật trước tiên để giúp đỡ cho thần kinh ổn định. Thực hành sáng suốt, nghiệp lực luôn luôn bám sát trong hệ thống thần kinh tạo tâm thân bất ổn. Nay con đã dấn thân phục vụ xã hội kiếm cơm, cần phải nhịn nhục chữa trị tâm thân, theo nẻo chánh tín tu thân mà tiến hóa. Thế gian đô thị giả, ảo hư thơ mộng trong một kiếp người rồi sẽ ra đi với bàn tay trắng, chẳng nắm bắt được một vật gì tại thế khi lìa dương thế. Cần hướng về không thì sẽ mới thật là người tu, bằng không thì sẽ lận đận về tiền tình duyên nghiệp mà tạo loạn cho chính mình rất khó tu. Vậy con nên xét lại đã hành đúng pháp chưa. Gần đây có rất nhiều băng giảng cần thiết để tu, có tổ chức Thiền Ca giáo dục con người qua những lời minh triết của Thầy đã thành tâm phục vụ những người kế tiếp. Những nghệ sĩ đã đóng góp không ít, vậy con nên hỏi ngay Qui Thức sẽ có.
Chúc con và gia đình vui khỏe.
T.B. Còn LKQ, Thầy đã bảo lãnh nó qua Canada, nhưng nó thiếu phước tự tách rời lấy vợ đẻ con mang nghiệp lực khổ của tình đời đen bạc, Thầy không còn trách nhiệm và lưu ý đến nó nữa.

Quý thương,
Lương Sĩ Hằng
OngTamDocThu
 
Vài thư đi thư lại mới đây
81. Ngày 16-08-1994. Người viết: KGT
82. Ngày 24-08-1994. Người viết: TVT
83. Ngày 30-04-1994. Người viết: KH
84. Ngày 14-04-1994. Người viết: Bạn Đạo Cà Mau
85. Ngày 14-04-1994. Người viết: ND
86. Ngày 02-11-1994. Người viết: TNN
87. Ngày 06-10-1994. Người viết: V K
88. Ngày 17-11-1994. Người viết: AT
89. Ngày 09-08-1994. Người viết: LQT
90. Ngày 30-10-1994. Người viết: HQK
91. Ngày 15-05-1994. Người viết: NTT
92. Ngày 06-11-1993. Người viết: DL
93. Ngày 02-11-1994. Người viết: PTT
94. Ngày 28-01-1996. Người viết: NN
95. Ngày 25-04-1994. Người viết: NVT
96. Ngày 15-04-1994. Người viết: NNT
97. Ngày 18-08-1994. Người viết: NNV
98. Ngày 14-01-1995. Người viết: HTL
99. Ngày 15-04-1994. Người viết: TVH
100. Ngày 13-12-1993. Người viết: HKL
 
của tổng cộng 724 thư đi thư lại (được phổ biến) theo thứ tự ngược lại của ngày tải lên Thư Viện.
left-blu2 left-blu3 1 2 3 4 [5] 6 7 8 9  right-blu3 right-blu2
 
 
 
down-yel gif
Hướng dẫn cách dùng
(1)Trang 'Thư Từ Lai Vãng', cũng như cả VoviLib, là một phương tiện của chung, chứa đựng những thư đi thư lại trên đường hoằng pháp của thiền sư Lương Sĩ Hằng và bạn đồng hành trong suốt những năm Ngài còn tại thế. Chúng tôi lưu trữ những thư từ ấy trong chữ viết trong database để giúp việc truy cập của hành giả được dễ dàng hơn.
(2)Khung Tìm nhỏ ở bên trên có thể giúp quý vị tìm bài. Để sử dụng, đánh vào khung vài chữ muốn tìm của lá thư, chẳng hạn như 'VHT' (viết tắt tên người viết thư) và bấm 'Go'. Nếu tìm theo năm tháng, cần đánh theo thứ tự 'năm-tháng-ngày'. Thí dụ: '1988', hay '1988-07', hay '1988-07-06'. Nếu để trống và bấm 'Go', kết quả sẽ là tất cả thư từ hiện có! Xin dùng kiểu chữ Unicode.
(3)Để đọc một lá thư tìm được, bấm vào link của thư đó, lá thư sẽ hiện ra phía bên trái.
(4)Nếu bạn có account và đã login, có thể dùng link "Tải Thư Từ Lai Vãng lên Thư Viện" hiện ra ở bên trên để mang thư vào.
 

(Thư viện đang gom góp các thư từ lai vãng của Đức Thầy và hành giả Vô Vi. Kính mời quý bạn đạo gần xa đóng góp cho kho tàng chung này ngày càng đầy đủ hơn. Đa tạ.)

Tìm: