Thư đến: '... Lúc em kẹt chuyện này chuyện kia, lúc nào Ông Tám cũng giúp đỡ.'
7/12/1998

Kính Ông Tám,
Em chờ rửa ảnh nên thư trễ. Ông Tám thông cảm cho em.
Hôm giỗ Ba, em có về quê xong đi đò vô nhà Thầy Hai cúng xong trở ra cũng đi bằng ghe máy đến mộ Ba. Lễ xong xuôi ra về; Đi vui lắm. Có anh chị Thanh Hòa và chị Thủy nữa. Về đến Saigon cũng 10 giờ đêm là đến nhà em. Mệt quá bệnh luôn đến hôm nay 7/12/98, em chưa khỏe.
Kính ông Tám! Em có nhận được 500 USD do chị Thủy đưa, em rất cảm ơn Ông Tám. Lúc em kẹt chuyện này chuyện kia, lúc nào Ông Tám cũng giúp đỡ.
Em xin gửi 1 ảnh bàn thờ Ba và 1 ảnh đám cưới có Ông Luận nữa. Chúc Ông Tám và gia quyến khỏe.

Em,
ký tên
 
Thư đi:
Frankfurt, ngày 6 tháng 1 năm 1999

Cô T,
Tôi vui nhận được xem video của vợ chồng Thanh Hòa gởi tặng, được nhìn lại mọi người đã và đang bước vào xế chiều. Ai cũng muốn tự tu tự tiến và mong được tái ngộ tôi. Cô có niềm vui là cháu gái đã trưởng thành và được bước vào xã hội mới như cô trước kia. Tình thương liên tục như vậy trên mặt đất không khác gì dệt thành vải che thân tạm sống ở cõi trần, theo luật sanh trụ hoại diệt và hồi sinh. Măng tre mọc cây tre phải nhường chỗ vươn lên theo định luật sẵn có, chung sống trong sự có có không không mà tiến hóa. Chỉ có tự tu thì mới thật sự tiến luôn, nếu không thì phải chịu luật nhân quả mà tiến thân chầm chậm theo trật tự hóa hóa sanh sanh.
Niềm vui của cô là con gái lớn khôn, gả về nhà chồng. Chính nó sẽ tự vươn lên và cha mẹ sẽ giải dần bớt sự lo âu. Con rể vẫn được sống tạm vui, dù thế nào đi nữa, người mẹ cũng đã lo tròn phận sự, từ sự mang nặng đẻ đau cho đến lúc trưởng thành. Tình mẹ lúc nào cũng âu ếm nhớ nhung. Cuộc sống vẫn liên hệ không giờ dứt giữa tình mẫu tử. Chúc cô với gia đình vui khỏe.

Quý thương,
Lương Sĩ Hằng

TB: Bàn thờ rất uy nghi và sáng sủa.
Tìm: