Thư đến: '... Con đã chịu đựng cảnh khổ đó đến tột độ và đã làm nên bài thơ bất hủ để lại đời...'
Việt Nam, TP M, tháng 6 năm 1998

Thầy kính yêu,
Thầy dạy con:"Khổ, khổ, khổ mới tới được biên giới của Phật Pháp... Ngày ngày khổ, ngày ngày qua... Cái khổ là xây dựng cho tâm từ bi... Chúng ta đã khổ là xây dựng cho trí chúng ta... Càng ngày càng sáng, càng khổ, càng muốn người ta giúp, mà khi các bạn thoát nạn rồi, các bạn muốn giúp tất cả mọi người...". Những lời Ðức Thầy dạy là những lời vàng tiếng ngọc con đã học và hành theo không thoái chuyển suốt 20 năm qua. Hiện nay con tiếp tục cái khổ của một bà mẹ bị bệnh tâm thần, thường hay chửi bới hơn 20 năm, một người chị và một đứa em cũng bị tâm thần từ năm 1988 đến nay, đã gây biết bao đau khổ cho gia đình. Con đã chịu đựng cảnh khổ đó đến tột độ và đã làm nên bài thơ bất hủ để lại đời...
Vừa rồi con chở chị hai con bị xe cán ngay bàn chân gãy xương đi bó bột, cõng lên lầu 3, xuống lầu để điều trị. Hiện đã đỡ nhiều đi làm được rồi. Vợ con bị thấp khớp, đi bán chè tại chợ An Ðông, không thường xuyên, nghỉ hoài. Kinh tế gia đình thiếu trước hụt sau, 3 đứa con đang đi học. Trai út 10 tuổi học lớp 5, gái lớn 14 tuổi lớp 9, gái kế 13 tuổi lớp 8. Con đi làm tại công ty Gạch Men X với chức vụ Y không đủ trang trải gia đình. Con đang rất cần sự giúp đỡ tinh thần của Thầy về tinh thần và vật chất của huynh đệ tỷ muội. Con rất hổ thẹn khi xin được tương trợ, nhưng làm thinh thì sẽ đau thương hơn. Cha con đã qua đời vì sống quá khổ...
Thầy kính yêu! Lúc Thầy còn ở VN đến khi đi hải ngoại cho đến nay, con đã tự phấn đấu với tinh thần vượt khổ tự tại, hồn nhiên; Ở thiền đường đạo huynh HVE và huynh đệ đều biết con... Ðến giờ phút này con tự thấy mình đã mệt mỏi nếu cứ đơn độc chịu đựng một mình, nên viết lá thư này nhờ em TN trực tiếp gởi đến Thầy, kèm theo những bài thơ con đã làm tại C/Ty để Thầy duyệt đăng ÐSVV.
Xin Thầy chiếu cố cho con một lá thư và con chỉ cần duy nhất một lá thư của Thầy trong cuộc đời con cũng được...
Thành kính tạ ơn Thầy vô vàn kính yêu của con.

Kính bút,
LT
 
Thư đi:
Las Vegas, ngày 5 tháng 10 năm 1998

LT,
Thầy vui nhận được thư con đề 6/98, được biết con đang đứng trong vị trí nhồi quả của một kiếp sống toàn là thiếu thốn và sự đau thương. Kiếp trước thiếu tu, kiếp này phải gánh chịu. Duyên lành con đã ngộ được PLVV, tự tu tự giải mọi nghiệp duyên, tâm làm thân chịu, đó là thành quả đã mang đến từ tiền kiếp tới bây giờ. Càng tu lại càng rõ từ tiền kiếp đã lầm sai. Cần ăn năn sám hối mà tu sửa tánh hư tật xấu thì nghiệp lực sẽ tiêu tan, thấy rõ nghiệp lực đã và đang bao vây. Cần thực hành PLVV, tự giải từ trong ra ngoài thì mới kịp kỳ tiến hóa. Hồn là chủ của thể xác, cấu trúc tinh vi nhất trần gian này. Cần niệm Phật triền miên, tâm thức sẽ thức giác và giải bỏ những sự si mê bất chánh thì duyên lành sẽ khôi phục. Tu mà không hành thì cũng không khác gì người gác kho. Biết đạo mà không hành thì không bao giờ phát triển về tâm linh. Phần hồn bất diệt mà chấp nhận nuôi dưỡng sự nhịn nhục mà tiến, càng đụng chạm thì sẽ càng tạo được hạnh đức, tu tâm sửa tánh, vượt khỏi mọi sự lầm than trong nghịch cảnh.
Rất tiếc trong thư không có bài cảm tác của con đã gởi đến. Bệnh khùng gây ra do rất nhiều yếu tố. Chấn động bị kềm kẹp lung tung mới sanh ra bệnh thần kinh bất ổn. Cần niệm Phật tu giải thì từ trường điển quang sẽ khai mở, đại trí dứt khoát tu tiến thì sẽ khôi phục được sự tự nhiên và hồn nhiên, là căn bản của sự sống còn trên mặt đất này. Tiện đây Thầy gởi cho con một bài khuyến tu như sau:

T độ làm người phải cạnh tranh
L tâm học hỏi cảnh thanh nhàn
T thanh diệu diệu Trời ban phước
Khốn khổ trần gian đạt pháp ân

Pháp ân đời đạo bao lần
Dựng xây xây dựng ân cần sửa tâm
Nằm trong nguyên lý diệu thâm
Tự mình thức giác giải tâm thực hành
Lý Trời siêu diệu cảm thanh
Trời ban tình đẹp pháp thanh chuyển hòa
Thực hành cảm thức gần xa
Duyên Trời duyên Phật chan hòa tình thương
Công phu tự thức mở đường
An lành tốt đẹp quý thương muôn loài
Tâm tu thức giác tiến hoài
Ðời là tạm cảnh sửa sai tiến dần
Nguyện tu đóng góp một phần
Cao tầng tự thức ân cần dựng xây
Xa xưa cho đến ngày nay
Thành tâm tu sửa dịp may vẫn còn
Thực hành khai triển nỉ non
Ðời là cõi tạm chẳng còn si mê
Tự mình thức giác muôn bề
Về Không thanh nhẹ chẳng chê luật Trời
Tự mình thức giác thảnh thơi
Tay không đã đến sáng ngời ra đi.

Quý thương,
Lương Sĩ Hằng
OngTamwriting
 
Vài thư đi thư lại mới đây
721. Ngày 03-06-1990. Người viết: LTL
722. Ngày 12-07-1990. Người viết: NTS
723. Ngày 08-08-1990. Người viết: LPN
724. Ngày 26-02-1992. Người viết: PVĐ
 
của tổng cộng 724 thư đi thư lại (được phổ biến) theo thứ tự ngược lại của ngày tải lên Thư Viện.
left-blu2 left-blu3 29 30 31 32 33 34 35 36 [37]
 
 
 
down-yel gif
Hướng dẫn cách dùng
(1)Trang 'Thư Từ Lai Vãng', cũng như cả VoviLib, là một phương tiện của chung, chứa đựng những thư đi thư lại trên đường hoằng pháp của thiền sư Lương Sĩ Hằng và bạn đồng hành trong suốt những năm Ngài còn tại thế. Chúng tôi lưu trữ những thư từ ấy trong chữ viết trong database để giúp việc truy cập của hành giả được dễ dàng hơn.
(2)Khung Tìm nhỏ ở bên trên có thể giúp quý vị tìm bài. Để sử dụng, đánh vào khung vài chữ muốn tìm của lá thư, chẳng hạn như 'VHT' (viết tắt tên người viết thư) và bấm 'Go'. Nếu tìm theo năm tháng, cần đánh theo thứ tự 'năm-tháng-ngày'. Thí dụ: '1988', hay '1988-07', hay '1988-07-06'. Nếu để trống và bấm 'Go', kết quả sẽ là tất cả thư từ hiện có! Xin dùng kiểu chữ Unicode.
(3)Để đọc một lá thư tìm được, bấm vào link của thư đó, lá thư sẽ hiện ra phía bên trái.
(4)Nếu bạn có account và đã login, có thể dùng link "Tải Thư Từ Lai Vãng lên Thư Viện" hiện ra ở bên trên để mang thư vào.
 

(Thư viện đang gom góp các thư từ lai vãng của Đức Thầy và hành giả Vô Vi. Kính mời quý bạn đạo gần xa đóng góp cho kho tàng chung này ngày càng đầy đủ hơn. Đa tạ.)

Tìm: