Thư đến: '... Càng thở PL nằm xong, con cảm thấy người lạnh toát và cơ thể rất nhạy cảm với môi trường bên ngoài,..'
CM, Việt Nam, ngày 26 tháng 12 năm 1997

Ông Tám thương kính,
Ðã lâu con không có dịp viết thư cho ông Tám. Nhân dịp có ông bà BÐP về VN, con có những thắc mắc và muốn được tâm sự với ông Tám trường hợp riêng của con. Bản chất con đau yếu từ nhỏ nên gặp pháp môn thiền này, con chỉ muốn tập cho có sức khỏe mà thôi. Từ khi ông Tám rời khỏi VN, con vẫn theo pháp hành, nhưng càng thở PL nằm xong, con cảm thấy người lạnh toát và cơ thể rất nhạy cảm với môi trường bên ngoài, có lúc nhìn cái gì cũng thấy người chơi vơi như ở đâu đâu, mắt thì hoa cả lên, không tập trung được, cho nên con cảm thấy sợ và ngưng hành pháp từ đấy. Nói chung con không có ý muốn tu hành như phần đông những bạn đạo khác có ý muốn tiến tới những gì cao thượng về tâm linh. Vì cơ thể yếu đuối nên con chỉ muốn cố gắng và ước ao được sống như những người khác. Vậy mà ngay cả ước mơ tầm thường đơn giản ấy mà con cũng khó thực hiện được. Ông Tám nhớ cách đây 10 năm con cũng có hỏi ông Tám về khối u trong bụng của con, con đã đi siêu âm nhiều lần và được xác nhận là không hề có khối u nào, nhưng mà lấy tay sờ vào vẫn thấy một khối u cứng ngắt. Nó giật và trồi vặn ruột con như con rắn. Lần ấy chị Bê có trả lời cho con là ông Tám nói do bộ tiêu hóa, mà chỉ cần thanh lọc là đủ. Con đã thanh lọc hai lần 35 ngày không kể những lần 14 ngày và 7 ngày, chỉ uống nước chanh đường, mà bệnh con vẫn không khỏi. Nhiều khi con rất muốn hành pháp để trợ cho cơ thể, nhưng bị hành quá, người mỏi mệt ủ rũ, thần khí tiêu hao con cũng không ngồi thiền được.
Mới đây có người chỉ con lại ông thầy chữa bịnh, chỉ cho con cái phép để mang trong người thì cơ thể khỏe mạnh, khá lên thấy rõ. Nhưng nếu con không đeo trong người thì bị hành bịnh. Con cảm thấy sức khỏe đôi chút. Con cố gắng hành pháp lại khoảng ba tháng nay, vì con cũng biết chuyện gì cũng phải tự lực cánh sinh, vẫn tốt hơn là nhờ tha lực. Con còn mấy điều gút mắc mà con vẫn chưa giải đáp được:
- Gia đình con theo đạo Thiên Chúa và con hành thiền như vậy thì theo người ta nói, người làm tôi hai chủ như vậy phần đời sẽ không được yên xuôi, không được như ý. Cho con biết ý kiến của ông Tám ra sao?
- Cơ thể con yếu như vậy thì có thể có phần thiêng liêng nào tá vào khiến con bị khối u không thực như thế và làm trở ngại cho việc lập gia đình của con hay không, vì nhiều lần định lập gia đình đều thất bại.
- Hồi ông Tám còn ở VN, ông Tám có nói với con: "Chừng nào tới phiên mày lấy chồng, đem chồng đến trình diện tao coi". Ý của ông Tám là sao? Con có thể lập gia đình, có cuộc sống an cư, cuộc đời con sống cũng có ý nghĩa hơn.
Ông Tám thương kính! Con biết ông Tám chỉ lo cho sự tiến hóa tâm linh của nhân loại. Ông Tám chỉ cho người ta tu thôi, nhưng con không hề có tham vọng ấy, dù con vẫn biết đường lối đó tốt đẹp. Nhưng con tự cảm nhận con không có khả năng đi cho trọn vẹn được, vì nó đòi hỏi quá nhiều cố gắng, quá nhiều hy sinh, mà con thấy con không thể chịu đựng được. Con cũng biết là do căn nghiệp của con sâu nặng. Sống một mình bơ vơ không nơi nương tựa, không gia đình là cả một sự kinh khủng đối với con. Nay con viết thư này mong ông Tám thương giúp đỡ con được lòng như sở nguyện.

Con,
NT
 
Thư đi:
Atlantic city, ngày 12/7/98

NT,
Ông Tám vui nhận được thư con đề ngày 26/12/97, được biết con đang mang nghiệp thân, bệnh hoạn yếu ớt và không lối thoát. Con muốn có sức khỏe mà không chịu hành đúng pháp. Sự hiện diện của con bao gồm nhiều yếu tố hình thành. Cần sự khai triển hòa hợp với nguyên khí của Trời Ðất nhiên hậu mới đạt được sức khỏe. Cuộc sống có tâm linh thì mới có sự sáng suốt. Con muốn có cuộc sống bình thường chung vui như mọi người thì con phải tự hiểu chính con đã từ đâu đến đây và sẽ về đâu.
Người đi trước đã tìm được một pháp tự cứu bằng cách tận dụng nguyên khí của Trời Ðất hành triển, tâm thân ổn định. Cần thành tâm niệm Phật theo băng giảng của ông Tám thì mới khai mở được Ðại Trí. Nếu không chịu niệm Phật tự khôi phục chấn động siêu nhiên trong nội thức và khai mở huyền bí trong nội tâm, thì chiều sâu của nội tâm không có, thì khối thần kinh sẽ không được quân bình.
Mỗi buổi sáng thức dậy con nhớ uống một ly nước chanh, rắc chút tiêu và một chút muối trước khi ăn sáng, sẽ giúp cho bộ tiêu hóa của con càng ngày càng tốt hơn. Chồng con là duyên và nợ, còn tu hành về PLVVKHHBPP là tự cứu hòa hợp với nguyên khí mà tu. Con là đạo Thiên Chúa, chỉ có xây dựng niềm tin mà thôi. Còn tu về PLVVKHHBPP là tự khai thác tâm lẫn thân, hòa hợp với càn khôn vũ trụ mà tiến hóa. Hồn sẽ ý thức được nghiệp lực từ nhiều kiếp ẩn tàng trong khối óc thần kinh mà tự tu tự giải, tự khai triển trực giác của chính mình, hướng về thanh tịnh mà tu, từ đó xây dựng niềm tin rất vững vàng sớm gần Chúa hơn. Càng tu thiền đàng hoàng càng sẽ thấy rõ sự bảo bọc của Chúa, lúc nào cũng xây dựng cho tâm linh tiến hóa, thực hiện tình thương và đạo đức quý yêu muôn loài vạn vật, như tình của Ðấng Toàn Năng đã và đang ân ban. Con tu cho chính con và ảnh hưởng nhiều người kế tiếp, đó là nhiệm vụ thiêng liêng cao cả, tức là làm đại sự chứ không phải làm tiểu sự. Phần hồn của mọi người đến từ không giới và sẽ trở về với hai bàn tay không. Không ai có thể mang theo một vật gì khi hồn lìa khỏi xác. Chồng chết thì vợ con khổ, cứ vậy mà tiến hóa, nếu không dốc lòng tu thì phần hồn sẽ không được cứu. Hồn là chủ của thể xác, trách nhiệm đối với Trời Ðất và quần sanh. Nhìn thấy nghe được và nói được đều mượn của Ðấng Toàn Năng, đều là học hỏi hướng về thanh tịnh mà tu. Vô Vi chỉ có pháp niệm Phật, tự khai Đại Trí mà tu tiến, chứ không nuôi vọng tưởng không thành, tự khai triển trực giác của chính mình. Có chồng có con không khác gì gông cùm tại thế, ràng buộc trong sự ràng buộc, rồi cũng phải buông xuôi và ra đi.
Bụng con có nhiều gas cho nên bị nặng đau. Ở ngoài này có charcoal là loại thuốc thang có thể giúp giải bớt gas.

Quý thương,
Lương Sĩ Hằng
OngTamDocThu
 
Vài thư đi thư lại mới đây
181. Ngày 25-08-1992. Người viết: LTT
182. Ngày 26-06-1993. Người viết: DL
183. Ngày 07-09-1993. Người viết: VS
184. Ngày 06-07-1993. Người viết: MVC
185. Ngày 15-03-1993. Người viết: TTL
186. Ngày 29-05-1993. Người viết: PTH
187. Ngày 16-06-1993. Người viết: NTI
188. Ngày 24-04-1993. Người viết: TTTT
189. Ngày 08-05-1993. Người viết: VTK
190. Ngày 30-03-1993. Người viết: BTML
191. Ngày 07-07-1993. Người viết: C
192. Ngày 28-04-1993. Người viết: NTTD
193. Ngày 12-03-1993. Người viết: NTL
194. Ngày 11-08-1993. Người viết: L
195. Ngày 15-04-1993. Người viết: LNM
196. Ngày 01-07-1993. Người viết: T B
197. Ngày 17-12-1992. Người viết: NTT
198. Ngày 12-09-1991. Người viết: NKT
199. Ngày 30-06-1993. Người viết: VVH
200. Ngày 28-00-1993. Người viết: LTVA
 
của tổng cộng 724 thư đi thư lại (được phổ biến) theo thứ tự ngược lại của ngày tải lên Thư Viện.
left-blu2 left-blu3 6 7 8 9 [10] 11 12 13 14  right-blu3 right-blu2
 
 
 
down-yel gif
Hướng dẫn cách dùng
(1)Trang 'Thư Từ Lai Vãng', cũng như cả VoviLib, là một phương tiện của chung, chứa đựng những thư đi thư lại trên đường hoằng pháp của thiền sư Lương Sĩ Hằng và bạn đồng hành trong suốt những năm Ngài còn tại thế. Chúng tôi lưu trữ những thư từ ấy trong chữ viết trong database để giúp việc truy cập của hành giả được dễ dàng hơn.
(2)Khung Tìm nhỏ ở bên trên có thể giúp quý vị tìm bài. Để sử dụng, đánh vào khung vài chữ muốn tìm của lá thư, chẳng hạn như 'VHT' (viết tắt tên người viết thư) và bấm 'Go'. Nếu tìm theo năm tháng, cần đánh theo thứ tự 'năm-tháng-ngày'. Thí dụ: '1988', hay '1988-07', hay '1988-07-06'. Nếu để trống và bấm 'Go', kết quả sẽ là tất cả thư từ hiện có! Xin dùng kiểu chữ Unicode.
(3)Để đọc một lá thư tìm được, bấm vào link của thư đó, lá thư sẽ hiện ra phía bên trái.
(4)Nếu bạn có account và đã login, có thể dùng link "Tải Thư Từ Lai Vãng lên Thư Viện" hiện ra ở bên trên để mang thư vào.
 

(Thư viện đang gom góp các thư từ lai vãng của Đức Thầy và hành giả Vô Vi. Kính mời quý bạn đạo gần xa đóng góp cho kho tàng chung này ngày càng đầy đủ hơn. Đa tạ.)

Tìm: