Thư đến: '... Con còn ngu dại xin ông ban cho con sự sáng suốt để con tu'
TP, ngày 7 tháng 10 năm 1997

Kính Ông Tám,
Con tên là TVN, sanh ngày 23-4-1947; Vợ con là NTC, sanh năm 1949, cả hai đều sanh tại GĐ, GV. Con có 3 con tên là TTKP, TTT, TTT.
Hôm nay con có nhân duyên gặp các bạn đạo, anh TS, anh HN, anh N, hội ý gởi đến ông Tám, vợ chồng con chúc ông nhiều sức khỏe trong tình thương. Ông ban hồng ân cho vợ chồng con, con cũng mới biết PLVV khoảng 4 năm nay. Ông độ cho vợ chồng con còn khờ dại theo cái đời, con còn ngu dại xin ông ban cho con sự sáng suốt để con tu, mở huệ , mở trí. Vợ chồng con có tu được hay không? Ông hồi âm cho biết; Vợ chồng con một lòng theo ông cho trọn tình thương của ông ban cho con. Trước khi dứt lời, con không có gì chỉ gởi tấm lòng thành thật gởi đến ông, ban tình thương cho các bạn đạo quê nhà và gia đình con.

Con,
TVN
 
Thư đi:
Patayya, ngày 2 tháng 2 năm 1997

N con,
Ông Tám vui nhận được thư của con, tự ý thức được con đường tu và thực hành PLVVKHHBPP cùng tu cùng tiến... Vợ chồng con ý thức được hồn là chủ của thể xác mới bước vào tu PLVVKHHBPP. Tu về PLVVKHHBPP chỉ hướng về hồn, phát triển tâm linh, tiến hóa vô cùng. Hồn là chủ của thể xác, càng tu càng tiến. Tu là phải sửa, chớ không phải tu là ôm những chuyện cũ và chấp mê, thu hút ngoại cảnh, nói điều không hay và không lối thoát. Tự khai sáng mình; Giữa Thiên Địa Nhân - Trời Đất Người - con là người, các bạn cũng là người, tức là đại diện Trời Đất, áp dụng cái pháp để khai sáng chính mình là khứ trược lưu thanh, cảm thức được chính ta sai chẳng có ai sai. Sửa mình để tiến hóa nhiên hậu mới ảnh hưởng người kế tiếp.
Vỏn vẹn có Soi Hồn, Pháp Luân, Thiền Định - chánh pháp để sửa tâm sửa tánh. Soi Hồn một ngày ít nhất ba lần; PLTC phải đầy rún đầy ngực tung lên bộ đầu, lấy nguyên khí của Trời Đất, sửa mình trong chu trình tiến hóa hiện tại. Pháp Chiếu Minh là hỗ trợ cho cơ thể khỏe mạnh, thanh lọc bộ ruột bộ gan, tạo nguyên khí tốt đẹp, cơ thể bình an tu tiến. Các con nên thực hành đứng đắn, khai triển chính mình, hướng về thanh tịnh mà hành sự; Bề Trên sẽ chuyển hóa cứu độ các con.
Con có duyên lành tiếp xúc với ông Tám trong lúc ông Tám còn sống. Ông Tám là người thực hành, đạt tới kết quả chứ không phải dựa theo Phật Lý hay là mượn Phật Lý tạo những đạo khác lường gạt chính mình, mà lường gạt luôn những người kế tiếp; Ông Tám không có làm điều đó. Ông Tám cũng có ở trong thời đại văn minh này với chúng con và cùng tu với chúng con. Ông Tám có cơ thể tinh vi của Trời Đất cấu thành. Ông Tám phải khai sáng tất cả những gì trong đó để ảnh hưởng người kế tiếp, mong mọi người tự thức hòa với duyên lành của Trời Đất đã ân ban.
Nhân thân nan đắc, pháp nan ngộ; Xác con người không phải dễ có mà cái phương pháp tu không phải dễ gặp được. Ngày hôm nay con đã có cả hai, chỉ cần sự thực hành mà thôi. Hành nhiều để đạt tới kết quả thanh nhẹ mới thấy rõ chính mình là khả năng của vũ trụ. Tin nơi khả năng của chính mình và sẽ khai sáng chính mình. Ánh sáng đến là bóng tối sẽ tan. Bóng tối là gì? Bóng tối là nghiệp lực, gia cang sống trong phản động và kích động của tình đời đen bạc; Hiện tại chịu tu, chịu khai sáng lấy chính mình, sức khỏe sẽ dồi dào, tâm linh sẽ tiến hóa tới vô cùng. Không nhờ đỡ, không lấy danh Trời Phật nói bậy bạ mà thiếu thực hành; Đó là chính mình đi xuống địa ngục rõ ràng. Thực hành trong thanh tịnh, khai sáng chính mình mới thấy rõ khối óc là một ánh sáng trên mặt đất. Nhìn ra bề ngoài, xe cộ nhà cửa đều do khối óc cộng tác và hình thành. Các con là chủ khối óc, thiếu thanh tịnh thì không bao giờ phát triển được. Những người đã tu cũng bắt chước tu - thấy người ta bận rộn tu, cũng bắt chước bận áo tu mà không biết nghĩa lý của nó. Nó cũng là ngu muội mà thôi. Chúng con phải cố gắng hành pháp, khứ trược lưu thanh là đuổi cái phần động trược ra ngoài khối óc và cơ tạng, thì óc và cơ tạng sẽ yên ổn; Nó là một bức tranh của Trời Đất mà nếu các con thiếu thanh tịnh không bao giờ thấy được ánh sáng của Bề Trên. Tu quyết tu, dũng mãnh thực hành trong thanh tịnh với khả năng của chính mình; Không nên tin những lời đồn đãi, hình ảnh mà chúng ta không thấu triệt được. Ôm thêm một thứ là loạn thêm một thứ: Thêm một lư hương, một cây nhang là thêm một con ma; Mà càng nhiều thứ thì ma càng nhiều, càng ngày càng động loạn thêm. Sửa mình đơn giản, giải tỏa tất cả những sự phù hộ tạm bợ mà mình chưa thấu triệt, ôm lấy là chỉ tạo khổ cho tâm thân mà thôi. Đã biết thân xác của Trời Đất hình thành thì chúng ta có pháp khai sáng tiểu thiên địa này; Đất của con có kim mộc thủy hỏa thổ, có nước lửa gió đất, tứ đại hình thành. Khai sáng nó ra, chúng ta mới trọn lành làm chủ của tiểu thiên địa này. Khi mà con thanh tịnh làm chủ được tiểu thiên địa này, các con mới thấy nghiệp quả của chính con; Con giáng lâm từ tam thập tam thiên xuống thế gian, giam hãm trong thể xác tăm tối, cố gắng tu thanh tịnh, sáng suốt không khác gì con có một mảnh đất trồng tỉa thì tương lai kinh tế sẽ dồi dào. Càng ngày càng tu trật tự, điển quang khôi phục từ cơ tạng trở lên tới khối óc, phát sáng ra là do công trình của hành giả tu mà thôi. Đêm đêm lo tu như vậy, không có ông Phật nào phù hộ hết. Phật là người đau khổ tu giải thoát cũng chỉ lại cho mọi người dũng mãnh tu chớ không có phải ỷ lại. Phật không có độ người phàm. Người phàm chỉ lợi dụng Thần Thánh Tiên Phật, rồi cuối cùng hội nhập trong địa ngục vì lòng tham mà thôi. Thực hành đứng đắn, đêm đêm thực hành đứng đắn thì khai triển tâm thức tự hiểu mình; Càng hiểu mình càng minh chánh là càng sáng suốt. Chỉ có con hiểu được con từ đâu đến đây rồi sẽ về đâu thì con thấy rõ những chuyện gì cần thiết con phải làm cho chính con, mà không làm những chuyện không cần thiết nữa. Cuộc sống của con sẽ được an khang bất cứ ở nơi nào, dẹp được lòng tham, dứt tham, dứt dâm, dứt dục thì không có cơ hội tự hại nữa, là cơ hội tiến hóa phát triển tâm linh mà thôi.
Đạo vốn không, con thực hành tới ngày nay, lần lần con thấy đạo vốn không; Vạn sự trên đời là không, không có gì thật hết, giữ được điều này, cứ giữ tâm thanh tịnh tự tu thì sẽ không bị lường gạt bởi hoàn cảnh bên ngoài. Thành tâm tu sửa thì phải nhịn nhục. Ai chửi la cũng niệm Phật và tâm niệm độ mọi người trong thành thật và dứt khoát. Tự tu tự tiến, mở đường đi lên càng ngày càng thanh nhẹ, không có tên tuổi, không có đòi hỏi. Con thanh nhẹ, đồng tu với chư Phật, ý chí đồng hành phát triển tới sáng suốt thanh nhẹ hội nhập vào luồng điển của đại bi mà tiến hóa; Chỉ có đi lên thôi, cương quyết hành như vậy thì mới diệt được sự mê chấp của chính mình, không bị gò bó bởi luật lệ của tâm phàm nữa; Thành tâm dứt khoát, tiến hóa thanh nhẹ, phần hồn mới được cứu rỗi. Lúc này các con chịu tu, dù có không thành đi nữa, tương lai các con cũng có một cơ sở tốt đẹp, hội nhập vào nơi có đạo đức tiếp tục tu. Giai đoạn này chỉ có tình thương và đạo đức mới giải quyết được. Tình thương do đâu mà có? Do cha mẹ hình thành sanh ra cái cơ thể vi diệu này, mà con chịu tu, chịu sửa thì con là người có hiếu thảo đối với cha mẹ trước hết. Đêm đêm lo tu thiền, lập lại trật tự của chính mình, con ngoan hiếu thảo đối với cha mẹ, tức là con sẽ được khỏe mạnh từ tâm lẫn thân. Khi con đạt được sức khỏe rồi con mới quý yêu đồng loại. Khi con biết quý yêu đồng loại thì con mới biết quý yêu Trời Phật. Trời Phật do đâu? Do khổ hình thành, không phải sướng. Khổ, khổ, khổ mới bước vào biên giới của Phật Pháp là vậy. Ngày hôm nay các con có duyên lành ngộ được pháp lý; Nắm pháp thực hành đêm đêm, tương lai chúng ta buông bỏ tất cả những sự tranh chấp trong nội tâm, thức hòa đồng sẽ khai triển, lúc đó con là khí giới tình thương và đạo đức độ tha tại trần. Chúc con vui tiến.

Quý thương,
Lương Sĩ Hằng
OngTamVietThu3
 
Vài thư đi thư lại mới đây
241. Ngày 20-04-1996. Người viết: NTH
242. Ngày 04-03-1997. Người viết: TBT và VTP
243. Ngày 26-02-1997. Người viết: TBT
244. Ngày 18-02-1997. Người viết: TBT, PVĐ, LVL
245. Ngày 21-11-1996. Người viết: XH
246. Ngày 01-10-1996. Người viết: TTL
247. Ngày 30-07-1996. Người viết: HH
248. Ngày 08-01-1997. Người viết: LVM
249. Người viết: T
250. Ngày 28-11-1996. Người viết: M
251. Ngày 21-09-1996. Người viết: TM
252. Ngày 29-08-1996. Người viết: MVC
253. Ngày 22-02-1995. Người viết: NTV và Bé Hai
254. Người viết: TVK
255. Ngày 21-06-1996. Người viết: T A
256. Ngày 31-10-1996. Người viết: TVL và LTQ
257. Ngày 01-02-1995. Người viết: LVH và PVB
258. Ngày 02-02-1995. Người viết: BLX
259. Ngày 01-05-1994. Người viết: T
260. Ngày 05-10-1996. Người viết: ĐVD
 
của tổng cộng 724 thư đi thư lại (được phổ biến) theo thứ tự ngược lại của ngày tải lên Thư Viện.
left-blu2 left-blu3 9 10 11 12 [13] 14 15 16 17  right-blu3 right-blu2
 
 
 
down-yel gif
Hướng dẫn cách dùng
(1)Trang 'Thư Từ Lai Vãng', cũng như cả VoviLib, là một phương tiện của chung, chứa đựng những thư đi thư lại trên đường hoằng pháp của thiền sư Lương Sĩ Hằng và bạn đồng hành trong suốt những năm Ngài còn tại thế. Chúng tôi lưu trữ những thư từ ấy trong chữ viết trong database để giúp việc truy cập của hành giả được dễ dàng hơn.
(2)Khung Tìm nhỏ ở bên trên có thể giúp quý vị tìm bài. Để sử dụng, đánh vào khung vài chữ muốn tìm của lá thư, chẳng hạn như 'VHT' (viết tắt tên người viết thư) và bấm 'Go'. Nếu tìm theo năm tháng, cần đánh theo thứ tự 'năm-tháng-ngày'. Thí dụ: '1988', hay '1988-07', hay '1988-07-06'. Nếu để trống và bấm 'Go', kết quả sẽ là tất cả thư từ hiện có! Xin dùng kiểu chữ Unicode.
(3)Để đọc một lá thư tìm được, bấm vào link của thư đó, lá thư sẽ hiện ra phía bên trái.
(4)Nếu bạn có account và đã login, có thể dùng link "Tải Thư Từ Lai Vãng lên Thư Viện" hiện ra ở bên trên để mang thư vào.
 

(Thư viện đang gom góp các thư từ lai vãng của Đức Thầy và hành giả Vô Vi. Kính mời quý bạn đạo gần xa đóng góp cho kho tàng chung này ngày càng đầy đủ hơn. Đa tạ.)

Tìm: