Thư đến: '... Bé khuyên Soi Hồn ba lần và Pháp Luân thêm mỗi ngày...'
Sau đây là câu hỏi và trả lời thư của TTNT tại VN gửi ngày 16 tháng 5 năm 1997.

Câu 5: Bé khuyên Soi Hồn ba lần và Pháp Luân thêm mỗi ngày, điều này là cho các bạn mới hành Pháp Lý hay là cho tất cả các bạn đã hành lâu năm?
 
Thư đi:
Montréal, ngày 18 tháng 5 năm 1997, lúc 5:30 sáng.

Vui nhận được thư các bạn từ VN gửi đến có những thắc mắc như sau:
Người tu ban đầu học cách thức ra sao phải tiếp tục thực hành như vậy. Mới tu cũng như tu lâu phải hành đều thì mới phát triển, mới phát minh được những điều lành. Ðừng nói tôi tu tới đó, tôi đủ rồi, tôi lớn rồi, tôi bây giờ là ông Phật rồi, không phải vậy. Người tu phải nghiên cứu những cái gì mình làm hằng ngày như vậy mới phát triển được! Phải chống lại cái tánh cống cao ngạo mạn, không lấy quyền chức đè bẹp người kế tiếp nhưng mà người tu cao phải hạ mình xuống phục vụ người mới. Người tu cao là học trò của người mới tu chứ không phải người tu lâu là làm thầy của người mới tu, trật rồi! Người mới tu mới có sự thắc mắc, người mới tu mới có những câu hỏi hợp thời đứng đắn hơn, thì người tu lâu phải thanh tịnh, nhịn nhục và phân giải phục vụ rõ ràng. Người tu Vô Vi không có địa vị, không có người nào có thể thế Bé Tám được, Bé Tám thực hành thì người mới tu cũng thực hành mà người tu lâu cũng phải thực hành. Người nào chịu thực hành người đó là thế Bé Tám rồi. Trong thực hành, chứ không có áp dụng lý thuyết, kinh kệ sách vở bất cứ của ai. Phải thực hành để giải quyết tâm tư của chính mình trước hết, mới đem lại sự sáng suốt thực hành cho chính mình để ảnh hưởng người kế tiếp. Chúng ta nhìn kỹ Ðức Thích Ca tu ngày nay có nhiều người thờ, tại sao? Ðức Thích Ca có tu cho các bạn không? Ðức Thích Ca không tu cho ai hết; Ðức Thích Ca không có kiếm sư phụ nào tu hết, tự tu tự tiến mà thôi và Ðức Thích Ca đã thành đạt được hiệp khí cùng Trời Ðất và đem lại bố thí chơn ngôn cho chúng sanh cùng tu cùng tiến. Vậy chúng ta tu đây là tự tu tự tiến, hòa hợp với nguyên khí của Trời Ðất, chúng ta không có của cải, không có gia cang, không có địa vị , chỉ có tâm thức, có điển quang thăng hoa đi lên trở về thiên quốc mà thôi! Khi tu thanh tịnh mà hiểu rõ điều này là dũng mãnh tu tiến một đường một không thay đổi mới thật sự đem lại sự bình an cho chính mình và ảnh hưởng cho người kế tiếp. Ðức Thích Ca tu có một mình, làm một việc cho tất cả mọi việc. Và tại sao nói Ðức Thích Ca làm một việc cho tất cả mọi việc? Là Ngài tu khai sáng chính Ngài mà thôi. Ngày hôm nay tất cả mọi người muốn tu khai sáng chính họ phải thực hành đường lối cũng như Ngài, dũng mãnh như Ngài có bao nhiêu đó thôi! Chứ Ngài đâu có ôm chúng ta đâu, mà chúng ta đều đâm ra thờ, ngược lại lợi dụng Ngài và không hành đúng như Ngài, ai là người mang tội? Chuyện đó rất rõ ràng trước mắt! Con người làm cách mạng phải thấy điều này, thực hành đứng đắn, thực hành cách mạng tâm linh, giải quyết trận đồ tăm tối của thế gian này, điều cần thiết chúng ta làm, chúng ta không làm những điều không cần thiết nữa thì nước chúng ta sẽ giàu mạnh, dân chúng ta sẽ sáng suốt hơn.
Rất tiếc Bé Tám lúc này không về Hà Nội được, nhưng mà Bé Tám xin gởi những lời chân thật tâm tư của Bé Tám như thế nào nói như thế đó. Bé Tám chỉ biết phục vụ mọi người nếu mọi người chịu học và tiến hằng tuần thì sẽ có cơ hội học đó mà tiến, tương lai sẽ vinh quang và tốt đẹp không cần ỷ lại nơi nào hết. Xứ ta có thể phát triển, xứ ta có văn chương, có ngôn ngữ phong phú. Tiếng Việt Nam rất phong phú, chúng ta tu thanh tịnh rồi chúng ta sẽ phổ biến cả thế giới, người ta sẽ nói tiếng VN một cách dễ dãi, học đạo tu tinh tấn và xây dựng cho mọi người cùng tiến. Bạn bè chúng ta khắp năm châu càng ngày càng đông và xứ sở càng ngày càng phồn thịnh. Vui là người dân hiểu được luật nhân quả, người dân tự động làm điều lành không cần phải chánh phủ đi theo bên họ để làm gì. Họ tự thức mới kêu là tự cứu. Mà không có tự thức làm sao có tự cứu? Hằng ngày họ thực hành họ tu tiến, họ lấy được nguyên khí của Trời Ðất về nuôi dưỡng tâm thân thì họ hãnh diện, rất hãnh diện. Họ thấy tương lai của họ không còn bơ vơ nữa. Ðiều cần thiết nhất cho người VN đau khổ hiện tại, tương lai chúng ta sẽ sống trong trật tự, khi chúng ta hiểu được điện năng con người của chúng ta và khối óc chúng ta phát triển hòa hợp với máy vi tính của cả càn khôn vũ trụ thì chúng ta sẽ sản xuất biết là bao nhiêu chuyện hay cho mặt đất.
Ngày hôm nay chỉ một phần của khối óc chia ra là chúng ta học biết bao nhiêu máy vi tính, làm cái gì cũng nhanh hơn con người, trật tự hơn con người. Mà nếu chúng ta biết lấy nguyên khí của Trời Ðất, lấy sự thanh tịnh của Trời Ðất để lập lại trật tự của khối óc của chúng ta có kinh kệ rõ rệt trong kinh vô tự, học mà tiến, đụng mà giải, sẽ không còn buồn phiền xảy ra trong gia cang của chúng ta nữa, người dân mới thấy rõ hạnh phúc.
Tôi có hạnh phúc tôi mới được làm người. Tôi có hạnh phúc tôi mới có cái pháp để khai sáng cái tài sản cuối cùng của chính tôi là cái tiểu thiên địa này, có khối óc, có cơ tạng, có kim mộc thủy hỏa thổ, có ngũ sắc ngũ quang, huyền sắc huyền quang trong nội thức của chính tôi. Tự khai sáng để phát triển! Ðiều của chúng ta làm thì thế giới sẽ làm, mọi người cùng học cùng tu, dũng mãnh tiến lên để giải tỏa sự đau khổ. Kể cả những xứ văn minh ở bên ngoài này cũng vẫn thiếu thốn điều đó. Chưa hiểu được tiềm năng của con người! Tiềm năng của con người là sự thanh tịnh và sáng suốt nhưng mà không có pháp làm sao thanh tịnh và sáng suốt được! Không có pháp khử trược lưu thanh, không giải ra thì làm sao mà thanh nhẹ được. Chúng ta có pháp thanh nhẹ, tự tu tự tiến, tự giải tự thức, là con người tự nhiên mạnh lên rồi, không còn yếu nữa! Còn bằng không, không tiền không làm được việc gì thì con người yếu rồi. Hạt cơm do đâu? Do điển của Trời Ðất hình thành, do công của con người. Công của con người làm cũng là điển của Trời Ðất hình thành, xây dựng. Chúng ta hiểu đây là lúa Trời, để nuôi dưỡng thân xác con người. Con người ăn mà không hiểu lúa Trời, không hiểu điển năng của Trời Ðất là người lạc hậu không tiến hóa, không hiểu điển năng của Trời Ðất.
Chúng ta là xứ gần mặt Trời, thanh tịnh thì có thể sử dụng điển năng của mặt Trời làm biết bao nhiêu việc. Ngày hôm nay xã hội văn minh ở ngoài này họ dùng điện năng mặt Trời, mổ mắt, làm sắc đẹp đủ chuyện, làm được hết. Thiếu thanh tịnh mà không hiểu giá trị của Trời Ðất. Trời Ðất Người, có Trời, có Ðất, mới có Người. Mà con người là đại diện Trời Ðất, tức là thế thiên hành đạo. Khai sáng được chính mình tức là thế thiên hành đạo, đem lại những điều lành cho con người và con người không làm điều ác nữa thì mặt đất sẽ tốt, bớt động đất, khí hậu phải thay đổi. Vì tham quá, sử dụng chất nóng quá nhiều, tham lam rồi làm mất quân bình luồng điển của vũ trụ, mưa gió bất thường, cho nên người tu Vô Vi, Pháp Lý Vô Vi Khoa Học Huyền Bí Phật Pháp làm đủ việc, trở về với thanh tịnh mới có một từ trường tốt, mới đóng góp cho tất cả toàn xứ sẽ đạt tới thanh bình thật sự mong muốn của con người cách mạng. Nói hai chữ cách mạng mà không biết xác chúng ta, không biết óc chúng ta làm sao làm được việc gì. Phải biết nguyên lý của cơ tạng do đâu hình thành. Tại sao tôi có sự hiện diện nơi đây để làm gì? Cách mạng để làm gì? Ðể sửa tâm thức tôi tiến hóa trở về thiên quốc rõ ràng không bị ô nhiễm nữa mới thật sự là con người cách mạng tâm lẫn thân trong chu trình tiến hóa hiện tại.
Bé Tám hôm nay chỉ có đóng góp bao nhiêu đó, ước mong các bạn đọc và tìm hiểu chiều sâu của các bạn mà tiến hóa. Thành thật cảm ơn sự lưu ý của các bạn.

Quý thương,
Lương Sĩ Hằng
OngTamDocThu
 
Vài thư đi thư lại mới đây
1. Ngày 31-12-1996. Người viết: TA
2. Ngày 22-12-1996. Người viết: TH và NT
3. Ngày 31-12-1996. Người viết: VHC
4. Ngày 21-12-1996. Người viết: KC
5. Ngày 28-10-1996. Người viết: TVK
6. Ngày 22-11-1996. Người viết: NM
7. Ngày 21-11-1996. Người viết: ĐH
8. Ngày 20-12-1996. Người viết: PM
9. Ngày 29-12-1996. Người viết: VS
10. Ngày 26-12-1996. Người viết: TVQ
11. Ngày 24-12-1996. Người viết: HM
12. Ngày 12-11-1996. Người viết: HM
13. Ngày 15-12-1996. Người viết: Đ
14. Ngày 03-12-1996. Người viết: T
15. Ngày 19-11-1996. Người viết: NS
16. Ngày 26-11-1996. Người viết: TH
17. Ngày 18-11-1996. Người viết: P
18. Ngày 20-08-1996. Người viết: YM
19. Ngày 26-08-1996. Người viết: TH
20. Ngày 02-09-1996. Người viết: L
 
của tổng cộng 724 thư đi thư lại (được phổ biến) theo thứ tự ngược lại của ngày tải lên Thư Viện.
[1] 2 3 4 5 6 7 8  right-blu3 right-blu2
 
 
 
down-yel gif
Hướng dẫn cách dùng
(1)Trang 'Thư Từ Lai Vãng', cũng như cả VoviLib, là một phương tiện của chung, chứa đựng những thư đi thư lại trên đường hoằng pháp của thiền sư Lương Sĩ Hằng và bạn đồng hành trong suốt những năm Ngài còn tại thế. Chúng tôi lưu trữ những thư từ ấy trong chữ viết trong database để giúp việc truy cập của hành giả được dễ dàng hơn.
(2)Khung Tìm nhỏ ở bên trên có thể giúp quý vị tìm bài. Để sử dụng, đánh vào khung vài chữ muốn tìm của lá thư, chẳng hạn như 'VHT' (viết tắt tên người viết thư) và bấm 'Go'. Nếu tìm theo năm tháng, cần đánh theo thứ tự 'năm-tháng-ngày'. Thí dụ: '1988', hay '1988-07', hay '1988-07-06'. Nếu để trống và bấm 'Go', kết quả sẽ là tất cả thư từ hiện có! Xin dùng kiểu chữ Unicode.
(3)Để đọc một lá thư tìm được, bấm vào link của thư đó, lá thư sẽ hiện ra phía bên trái.
(4)Nếu bạn có account và đã login, có thể dùng link "Tải Thư Từ Lai Vãng lên Thư Viện" hiện ra ở bên trên để mang thư vào.
 

(Thư viện đang gom góp các thư từ lai vãng của Đức Thầy và hành giả Vô Vi. Kính mời quý bạn đạo gần xa đóng góp cho kho tàng chung này ngày càng đầy đủ hơn. Đa tạ.)

Tìm: