Thư đến: '... Con vô cùng xấu hổ vì hiểu luật mà đi phạm luật...'
Việt Nam, P, ngày 12 tháng 5 năm 1997

Ông Tám kính mến,
Con là PKT, 49 tuổi ở P, tỉnh T. Dù con chưa một lần diện kiến cùng Thầy, nhưng con đã nghe danh và quá trình tu học của Thầy, con đã thương yêu và kính phục.
Ðức Thầy kính mến! Con dùng chay năm 76 đến năm 78 con gặp PLVV và con hành rất tinh tấn, con quá say sưa với đạo và con tự hào con sử dụng chữ Bi mà thiếu Trí nên con đã lụy. Ðến năm 83 con bị nghiệp khảo bỏ pháp vì bị bệnh khớp xương rất nặng, đau nhức triền miên, ngày đêm không ngủ, mấy năm sau tóc con đã bạc phơ, thân tàn ma dại:
Một thuở xuân xanh, sắc diễm kiều
Chập chờn bướm mộng để lòng yêu
Bỗng cơn bão tố loài hoa vỡ
Rũ cánh đài trang thảm liệu nhiều.
Thầy ơi! Con quá tuyệt vọng cho chứng bệnh nan y này, tiếp theo nhà cửa tan nát, xã hội khinh khi, gia đình ghét bỏ, đạo hữu lánh xa, con có một đứa con trai mà nó cũng không thương mẹ. Cõi đời này con bơ vơ cô độc, con oằn oại cả thân tâm, con định quyên sinh chấm dứt kiếp đọa đày.
Ðức Thầy kính mến! Không hiểu con còn nghiệp con được đặc ân nào của ơn trên, con đã ba lần tự tử đều được cứu thoát, mỗi lần con đuối là có cứu tinh. Thượng Ðế quá tinh vi ngoài sức tưởng tượng của con. Cuối năm 96, anh Lộc đạo hữu của con giới thiệu thầy Thanh đến trị bệnh, châm cứu cho uống thuốc miễn phí, còn an ủi để cho mượn máy nghe băng của Cha và Thầy, nhờ đó con lấy lại niềm tin, căn bệnh được giảm nhiều, con còn đau nhức hai đầu gối và hai cùi chỏ, nhưng vẫn chưa đi được.
Thưa Thầy! Hôm nay con nghe băng của Cha và của Thầy, con càng thấy cái tội, cái ngu của con, con xin thú thật cùng Thầy, con vô cùng xấu hổ vì hiểu luật mà đi phạm luật, hiện nay con đang chứa bài tứ sắc để làm phương tiện sống, lấy xâu một chếnh chỉ có 400 đồng VN. Suốt ngày được vài ngàn, có khi chỉ có vài trăm. Từ ngày vướng bệnh, con chỉ niệm Phật và niệm hồng danh Cha chứ không hành pháp được vì bao nhiêu chuyện khổ cứ vây quanh. Hiện con đã bại chỉ lết vòng giường, tay chân bị rút gân vào tháng 3/96. Hơn 10 năm con hứng quá nhiều bất hạnh không bút mực nào tả hết những đau nhục của con, Thầy ơi! Vì ngộ biến nên phải tùng quyền, xin Thầy thông cảm cho con. Con xin gởi Thầy ít câu để Thầy hiểu con hơn:
Biến Quyền
Tạo phương tiện kéo dài cuộc sống
Dù biết rằng phạm luật người tu
Vẫn còn hơn hủy kiếp đọa đày
Chịu không nỗi đói đau hành hạ
Cõi hồng trần xác này không lạ
Ðâu tiếc chi huyễn hoặc trần gian
Lúc lâm nguy ngộ biến tùng quyền
Qua cơn đói chờ ngày mãn kiếp.
Kính thưa Thầy! Hôm nay con nhận được 50,000 đồng của Thầy gởi tặng, con cảm xúc nghẹn ngào đến sa nước mắt, con không biết nói sao cho hết ý tình của nghĩa Thầy trò thiêng liêng này. Con xin chân thành cảm tạ ơn Thầy. Con nguyện với lòng sẽ cố gắng để khỏi phụ ơn Thầy. Con xin mạn phép dừng bút nơi đây.
Kính lạy Ðức Thầy.

Kính bút,
PKT
 
Thư đi:
Olympia, ngày 3 tháng 8 năm 97

KT con,
Thầy vui nhận đưọc thư con đề ngày 12/5/97, được biết con vẫn ý thức được đường tu là chánh. Con ơi! Ở đời này không có nghiệp lực thì làm sao chuyển hướng về đường tu, trong dũng mãnh tự thức, con đang bị nghiệp thân khảo đảo là cơ hội cho phần hồn tự thức mà bằng lòng tiến hóa trong thanh tịnh. Thầy cũng vậy, gặp biết bao nhiêu trở ngại trong cuộc sống, nhưng vẫn kiên trì gia công tu học, nước mắt chan cơm vẫn hành triển trong thực hành, mưu cầu đem lại sự bình an cho phần hồn. Ðến nay Thầy đã 75 tuổi ta, nhưng vẫn tràn đầy nhựa sống để phục vụ mọi bạn đạo khi cần đến Thầy. Thượng Ðế luôn luôn ban cho Thầy công việc giải tỏa sự đau thương của mọi người, chính Thầy phải dấn thân trong thực hành.
Con ơi! Mỗi người chúng ta đều có nghiệp lực từ nhiều kiếp, cần tự tu và ăn năn sám hối thì mới giải tỏa được nghiệp tâm. Có đau thương thì mới thấm thía giáo lý đau thương của Thượng Ðế đã ân ban từng giây phút khắc, xế chiều thì mới biết mình đã làm sai từ bao kiếp, dồn dập trong sự đau thương và khổ nhục!!!
Hiểu được chính mình thì sẽ có cơ hội tiến hóa theo luật nhân quả, uyển chuyển trong sự có có không không! Con đường cuối cuộc đời của chính con là con đường đạo. Ðạo là gì? Ðạo là tự lập lại sự nhịn nhục thì phần hồn mới được dũng mãnh trong mức tiến thầm kín của tâm linh. Cơn đau đớn về thân xác tạm bợ, dũng mãnh tu thiền hướng về phần hồn vô sanh bất diệt mà tu thì sự đau đớn sẽ biến thành công cụ xây dựng tâm thức hướng về sự thanh tịnh tự giải tỏa mọi sự hèn yếu, và đau đớn; Sống theo nguyên khí của Trời Ðất mà hành sự. Trì niệm lục tự A Di Ðà Phật xây dựng niềm tin và khai mở huyền bí của nội tâm thì sẽ vượt qua cơn khổ nhục của nghiệp thân và tình đời đen bạc.
Chúng ta bằng lòng cùng tu cùng tiến thì sẽ có cơ hội xây dựng một cơ đồ tâm linh của Thượng Ðế, cứu độ quần sanh trong cơn tiến hóa của phần hồn, không nên biện bác và tạo ra ác ý, tức là tự tử quyên sinh, tức là từ chối và hủy bỏ sự ân ban tinh vi của Thượng Ðế - một hình hài có một không hai trên mãnh đất này. Óc của con là một ánh sáng, có cả 100 tỷ tế bào chung hợp thành; Một khối óc chính con đã và đang có quý giá vô cùng. Cần có sự thanh tịnh để hiểu mình hơn. Duyên đạo đến không khác gì một dòng suối chảy trong tâm tư của người đau khổ, thức giác thì Phật tánh sẽ bừng sáng trong nội tâm. Thầy lúc nào cũng thiếu thốn và đau khổ, vì Thầy luôn luôn sống với người đau khổ!
SUỐI ÐẠO
Suối đạo tâm tư chẳng lụy phiền
Quân bình thức giác tự xuyên thế tình
Thực hành phát triển tâm linh
Trời ban thanh khí chính mình sửa tu
Biết Trời giải tỏa mê mù
An du thanh tịnh trùng tu hoài hoài
Cô đơn mới rõ thực tài
Bằng lòng nhịn nhục tiến hoài không ngưng
Có không không có chẳng ngừng
Niềm tin thanh tịnh tưng bừng cảm giao
Biết mình hiểu họ đổi trao
Muôn chiều phát triển muôn màu đạt thông
Trong vòng định luật hóa công
Dựng xây xây dựng tham tòng tự tu
Chẳng còn than thở khờ ngu
Ðời là tạm cảnh an du phần hồn
Vạn linh tiến hóa sanh tồn
Quy y Phật Pháp giữ hồn lo tu
Cảm thông nguyên lý chẳng mù
Trời ban tình đẹp an du phần hồn
Tự mình dẹp bỏ ác ôn
Sanh trụ hoại diệt giải cồn si mê
Bình tâm học hỏi hướng về
Quê nhà Thiên Quốc chẳng mê cõi trần
Nguyện tu đóng góp một phần
Ðiển thanh hòa cảm góp phần dựng xây
Tâm tình sáng suốt đổi thay
Trong không mà có ngày ngày sửa tu
Tự mình khai triển giải mù
Quê hương sáng tỏa an du phần hồn
Chúc con quy hội chơn hồn
An nhiên tự tại chẳng còn thở than.

Quý thương,
Lương Sĩ Hằng
OngTamwriting
 
Vài thư đi thư lại mới đây
721. Ngày 03-06-1990. Người viết: LTL
722. Ngày 12-07-1990. Người viết: NTS
723. Ngày 08-08-1990. Người viết: LPN
724. Ngày 26-02-1992. Người viết: PVĐ
 
của tổng cộng 724 thư đi thư lại (được phổ biến) theo thứ tự ngược lại của ngày tải lên Thư Viện.
left-blu2 left-blu3 29 30 31 32 33 34 35 36 [37]
 
 
 
right-yel gif
Hướng dẫn cách dùng
 

(Thư viện đang gom góp các thư từ lai vãng của Đức Thầy và hành giả Vô Vi. Kính mời quý bạn đạo gần xa đóng góp cho kho tàng chung này ngày càng đầy đủ hơn. Đa tạ.)

Tìm: