Thư Từ Lai Vãng
Thư đến: | '... Con phải tiếp tục thưa hay phải nhượng bộ nó? Mà đây là sự sống cuối cùng của gia đình con' |
Ngày 19 tháng 1 năm 1996
Kính Thầy,
Con đã nhận được thư Thầy; Đáng lẽ ra con không dám làm phiền Thầy nữa, nhưng mà nay Ba con lại mất (ngày 27 tháng 11 âm lịch), bao nhiêu tang tóc đau buồn lại phủ xuống đầu chị em con mãi. Con cũng hết sức cố gắng nén đau buồn, giữ tâm thanh tịnh, nhưng cũng không sao dằn được cơn cảm xúc trong lòng. Con những tưởng cuộc sống cũng tạm yên, vừa nguôi ngoai trong lòng để lo tu học, nào ngờ sóng gió lại nổi lên; Cha thì chết, vườn tược nhà cửa ở Cần Thơ đã tan nát điêu tàn, thân con trơ trọi. Thầy bảo con phải làm sao đây, với bao sự dồn dập đưa đến. Ở thì cũng không được, còn đi thì cũng không xong, lấy gì để sống khi mà mọi việc chưa dứt khoát.
Đất vườn của con nó có giựt không? Còn cây trái bị hư hao nó có bồi thường không? Con phải tiếp tục thưa hay phải nhượng bộ nó? Mà đây là sự sống cuối cùng của gia đình con, là mồ hôi của ba má con tạo lập mà chưa được hưởng, chẳng lẽ nay phải buông xuôi cho nó lấy. Không biết việc nầy bao giờ mới xong để con ổn định lại chỗ ở. Kính xin Thầy chỉ dạy và cho con biết về Ba con như thế nào? Con xin thành thật cảm ơn Thầy và con cũng hết sức cố gắng quên đi sầu khổ và nghe lời Thầy dạy.
Con xin vắn tắt ít hàng, tin Thầy rõ. Kính chúc Thầy một năm mới an bình.
Kính bái Thầy,
Con,
MN
Kính Thầy,
Con đã nhận được thư Thầy; Đáng lẽ ra con không dám làm phiền Thầy nữa, nhưng mà nay Ba con lại mất (ngày 27 tháng 11 âm lịch), bao nhiêu tang tóc đau buồn lại phủ xuống đầu chị em con mãi. Con cũng hết sức cố gắng nén đau buồn, giữ tâm thanh tịnh, nhưng cũng không sao dằn được cơn cảm xúc trong lòng. Con những tưởng cuộc sống cũng tạm yên, vừa nguôi ngoai trong lòng để lo tu học, nào ngờ sóng gió lại nổi lên; Cha thì chết, vườn tược nhà cửa ở Cần Thơ đã tan nát điêu tàn, thân con trơ trọi. Thầy bảo con phải làm sao đây, với bao sự dồn dập đưa đến. Ở thì cũng không được, còn đi thì cũng không xong, lấy gì để sống khi mà mọi việc chưa dứt khoát.
Đất vườn của con nó có giựt không? Còn cây trái bị hư hao nó có bồi thường không? Con phải tiếp tục thưa hay phải nhượng bộ nó? Mà đây là sự sống cuối cùng của gia đình con, là mồ hôi của ba má con tạo lập mà chưa được hưởng, chẳng lẽ nay phải buông xuôi cho nó lấy. Không biết việc nầy bao giờ mới xong để con ổn định lại chỗ ở. Kính xin Thầy chỉ dạy và cho con biết về Ba con như thế nào? Con xin thành thật cảm ơn Thầy và con cũng hết sức cố gắng quên đi sầu khổ và nghe lời Thầy dạy.
Con xin vắn tắt ít hàng, tin Thầy rõ. Kính chúc Thầy một năm mới an bình.
Kính bái Thầy,
Con,
MN
Thư đi: |
Trong sanh có tử trong tử có sanh, người còn sống muốn được ổn định thì căn cứ vào luật nhân quả mà sống. Sự sống hiện tại của con thì con rất cần sự thanh tịnh không nên nhắc nhở vào quá khứ và tương lai nữa; Của cải còn hay mất cũng căn cứ trong luật nhân quả của gia đình, không nên thưa kiện, của thiên trả địa chẳng ai giữ được một đồng xu trước khi lìa xác. Con chim đã hình thành trong tự nhiên và hồn nhiên nó vẫn có cuộc sống. Vậy con nên bình tâm xét lại khả năng của con có thể phục vụ quần sanh tới mức nào thì dựa theo khả năng sẵn có mà sống, hoàn cảnh khổ thì sẽ có khả năng thực hiện tâm từ bi mà sống, tất cả đều do Trời sắp đặt. Yên tâm thực hiện pháp thiền, lui về thanh tịnh thì mọi việc sẽ sáng tỏ ngay trong tâm thức của con. Vốn phần hồn của con là vô sanh bất diệt, nó đang ở trong vị trí chẳng không và chẳng có, càng lo là càng bận rộn, để tự nhiên chuyển mình về tâm đạo thì mọi việc sẽ tốt đẹp ở tương lai.