Thư đến: '... ánh mặt trời ban chiếu khắp nơi, dù kẻ tàn tật, nơi rác rến, cũng được ban chiếu đồng đều'
R City, ngày 24/05/1995

Kính gửi Đức Thầy kính yêu,
Nhân dịp anh chị Ái sang thăm Thầy, con xin viết vài lời kính thăm thầy.
Có rất nhiều lần con đã thổn thức thỏ thẻ với Thầy trong tâm qua đêm dài và bao lần những bức thư đó con không bao giờ gửi đi, vì văn tự hạn hẹp, miệng môi chậm chạp, đến khi viết ra giấy và Thầy nhận được thì con thấy không cần nói nữa; Có lẽ Thầy đã nhận được những tâm tư của con từ lâu rồi. Có đôi lúc tâm con tràn đầy ý đạo, có khi con phải giảng giải cho lục căn lục trần cho rõ ngọn ngành, nếu không tụi nó không chịu phục. Thưa Thầy! Có phải chăng một giai đoạn con phải trải qua, động rồi tịnh, tịnh rồi động, cứ như vậy để thấy mình sai, thấy mình cần thực hành nhiều hơn và lúc nào cũng thấy mình chưa làm đủ...
Trên con đường trở về quân bình và thanh nhẹ, với bao sự kích động và phản động, khi nào con cảm thấy chán nản thì tấm gương sáng của Thầy lại trở lại, chiếu cho con thấy sự tăm tối yếu hèn của mình và như sau cơn mưa rào, con lấy lại sự quân bình, vui tươi, để tiếp tục tiến bước trên con đường phục vụ. Nhìn tình Trời, như Thầy thường nói, ánh mặt trời ban chiếu khắp nơi, dù kẻ tàn tật, nơi rác rến, cũng được ban chiếu đồng đều. Xem hạnh Đất, dù bị hất hủi chà đạp, nhổ nước bọt, Đất vẫn âm thầm nuôi dưỡng cỏ cây, thực vật để nuôi sống chúng ta.
Ôi! Những lời lẽ quý báu Thầy dạy cho chúng con nói làm sao hết, chúng con chỉ còn con đường thực hành mà thôi, học sự cởi mở bao la của Trời, hạnh nhịn nhục hy sinh của Đất, suốt một cuộc đời có lẽ còn thiếu sót...
Thầy ơi! Con thấy trên thế gian này, đến khi đau khổ không bao người ta đi tìm mấy ông giàu, mà có lẽ mấy ổng đau khổ cũng chẳng biết tìm ai, còn chúng ta đi tìm ông Tám, ông Tám trong con với nụ cười hiền từ bi, nụ cười con không quên được khi Thầy cười với con trong buổi ăn sáng tại Montreal. Con mắt trần tục của con không thấy được ánh quang của Thầy, con chỉ biết nụ cười tràn đầy yêu thương, một món quà con không quên được.
Hôm nay con thiệt là dài dòng. Kính dâng lên thầy đôi dòng cảm xúc từ đáy lòng con. Con kính chúc Thầy được nhiều sức khỏe.

Kính thư,
Con,
X M
 
Thư đi:
Atlantic City, ngày 1 tháng 6 năm 1995

X M,
Thầy vui nhận được thư của con đề ngày 24/5/95 cộng với một món quà quý do con phát tâm, được biết hồn vía của con đang trên đường tiến hóa trong thực hành.
Thực hành không sao tránh khỏi sự thổn thức của nội tâm, chỉ có phục vụ tận tình thì mọi việc sẽ được kết quả tốt ở tương lai. Tình Trời phục vụ chúng sanh không ngừng nghỉ, chúng ta cương quyết đồng hành trong thanh tịnh thì sẽ tự tạo được một cơ sở tâm linh. Trí sáng tâm minh mọi người sẽ là một vui hòa cùng Trời Đất, đại diện Trời Đất thực thi điều cần thiết và không làm điều không cần thiết.
Thương nhớ người tu là dịp may cho phần hồn tiến hóa, duyên tình cởi mở, hướng về thực trạng mà tu.
Chúc con vui khỏe và tràn đầy nhịn nhục trong tinh thần phục vụ.

Quý thương,
Thầy,
L S H
Tìm: