Thư đến: '... xin Thầy cho con một bài thơ về cái tên của con'
S T, ngày 31 tháng 7 năm 1994

Kính thưa Thầy,
Trước hết con cúi đầu đảnh lễ Thầy.
Kính thưa Thầy! Con tên PTH ở Sóc Trăng Việt Nam.
Đã hơn mười năm rồi con muốn viết thư cho Thầy mà không dám. Nay con làm gan viết thư đại để xin Thầy những lời dạy bảo.
Kính thưa Thầy! Ba của con đã mất gần một năm nay, thọ 82 tuổi. Lúc ba con còn sống rất siêng công phu và thở chiếu minh, nhưng đếm khi thở thì chắc không được đúng và niệm lục tự khi không biết niệm thầm mà hay niệm bằng miệng, nhưng không ra tiếng vì ba con già rồi và hay lãng tai nặng nên chúng con có nhắc mà ba con không hiểu; Và trước khi mất độ hơn tháng, ba con bị té sưng chân nên không ngồi công phu được. Chúng con có nhắc ba niệm Phật mà không biết ba con có niệm không?
Kính thưa Thầy! Như vậy thì những tháng ngày công phu lúc trước của ba con có kể như bị bỏ đi không?
Còn vú của con thì có một thời gian công phu nhưng sau không biết lý do gì không công phu nữa mà có khi còn là ba con, không lo ngủ ngồi gục lên gục xuống hoài. Rồi bây giờ vú con bị nhũn não, một nữa bên người yếu hẳn đi, một bên tay chân không hoạt động, con rất buồn và chỉ biết nhắc vú con nhớ niệm lục tự. Từ ngày ba con mất, lúc công phu, sau khi niệm xong phần niệm con có ý cầu xin Bề Trên giúp cho linh hồn của ba con được siêu thăng tịnh độ và xin cho vú con có sự sáng suốt, biết nhớ niệm lục tự.
Kính thưa Thầy! Con làm như vậy có được không vậy?
Kính thưa Thầy! Còn phần con hiện giờ con công phu mỗi ngày vào lúc 12 giờ khuya, 5 giờ sáng thì con soi hồn 15 phút, lạy hướng nam 15 phút, có khi con thức được sớm hơn thì con ngồi thêm 1 mặt băng và 1 cử vào lúc 10 giờ sáng. Buổi chiều thì con đi dạy học. Mỗi ngày con chỉ thở được hai hay ba cử chiếu minh.
Kính thưa Thầy! Con công phu như vậy nhưng con thấy con tối tăm ngu muội lắm. Có khi con bệnh hay bị nhiều bài học dồn tới, nhất là bài học gia cang, con muốn viết thư nhờ Thầy giải liền, nhưng sau đó con ngồi công phu nghe băng giảng của Thầy, cuồn này tới cuồn khác, khóc rồi thở chiếu minh rồi cũng qua đi. Những lúc đó con nói chuyện với Thầy rất nhiều, không biết Thầy có biết không? Chắc là có, vì Thầy đã giải cho con tất cả.
Kính thưa Thầy! Không biết sao, khi con nghĩ đến Thầy là con khóc, nhất là khi con thấy mình trong ngày công phu còn lôi thôi. Con chỉ được gặp Thầy một lần và Thầy có châm cứu cho con, lúc đó con cũng khóc quá chừng. Mấy năm trước lần anh Vương Bảy về năm đầu tiên cho một tấm ảnh lớn của Thầy, lúc mở ra nhìn con cũng khóc.
Kính thưa Thầy! Bây giờ ngoài các buổi công phu, chiếu minh, con luôn cố gắng nhớ niệm lục tự , nhưng con không nghĩ gì hết mà chỉ nghĩ trên đỉnh đầu niệm thầm câu "Nam Mô A Di Đà Phật" thôi, như vậy có được không, thưa Thầy?
Cuối cùng con xin Thầy cho con một bài thơ về cái tên của con.
Cuối thư con xin kính chúc sức khỏe Thầy. Kính chúc Thầy tâm thân an lạc.

Kính thư,
PTH

TB: Địa chỉ của con là...
 
Thư đi:
Phùng tâm tiến hóa khổ muôn bề
Thị hòa tâm sự tự phán phê
Huệ tâm bừng sáng trong thức giác
Thực hành chơn pháp tự hướng về.

Hướng về thắng cảnh hương quê
Trời ban tình đẹp mãi mê tu hành
Chẳng còn lý luận cạnh tranh
Bình tâm học hỏi tự hành đến nơi
Càn khôn vũ trụ Cha Trời
Tình thương dào dạt mở lời nhủ khuyên
Khuyên người thực hiện đạt duyên
Tình thương đạo đức khai miền đạo tâm
Tu hành thức giác mừng thầm
Hồn bay thiên cảnh tự tầm đường đi
Chẳng còn dấy loạn sân si
Thực hành chơn pháp dự thi cảnh đời
Cuối cùng cũng phải về Trời
Tu tâm dưỡng tánh mở lời đạt thông
Nằm trong nguyên lý hóa công
Sanh trụ hoại diệt một lòng tiến tu
Chẳng còn dẫn lý mê mù
Tự hành tự tiến tự tu hoài hoài
Càn khôn vũ trụ thanh đài
Yêu thương muôn loại tiến hoài không ngưng
Pháp tràng chẳng phải người dưng
Thực hành tự tiến tự ưng luật Trời ./.

H con,
Thầy nhận được thư của con đề ngày 31/7/94, vì quá bận rộn Thầy không kịp thì giờ phúc đáp thư con. Xin con tha lỗi cho.
Tận nhân lực tri thiên mạng. Sống chết là sự tiến hóa của mỗi phần hồn. Cơ thể lâu ngày già yếu, không tu đứng đắn, tới tuổi già sẽ mất linh khí, tiến hóa chậm hơn người còn linh khí khi tuổi trẻ biết tu. Con có tâm hướng về Trời Phật thì lúc nào cũng có cơ hội sưởi ấm phần hồn của cha mẹ. Người già biết thiền còn hơn là người không biết tu thiền, sau khi chết rất khổ sở nơi cõi âm u và không có mục đích tiến hóa. Hiện tại con biết tu nên thực hiện đứng đắn dũng mãnh hướng về thanh tịnh mà tu. Không nên nghe đông theo tây, mất thì giờ mà không tiến hóa được, rất uổng cho một kiếp người đã có pháp trong tay mà không dày công tu luyện, tức là tự ngăn cản mức tiến của chính mình. Dày công hướng về Trời Phật mà tu thì đến lúc lâm chung sẽ có Phật sự đón tiếp rõ ràng. Vú con lớn tuổi mất linh khí, bệnh hoạn đương nhiên phải có, không làm gì hơn là nhắc nhở người nhớ niệm Phật, tự gỡ gạt được phần nào hay phần nấy. Con nên ăn chay tu luyện đứng đắn, đó là thật sự báo hiếu; Hướng tâm về cha mẹ, Trời Phật kính yêu mà tu thì sẽ có cơ hội giải tỏa bất cứ nạn tai gì xảy đến. Chúc con vui tiến.

Quý thương,
Lương Sĩ Hằng
OngTamwriting
 
Vài thư đi thư lại mới đây
721. Ngày 03-06-1990. Người viết: LTL
722. Ngày 12-07-1990. Người viết: NTS
723. Ngày 08-08-1990. Người viết: LPN
724. Ngày 26-02-1992. Người viết: PVĐ
 
của tổng cộng 724 thư đi thư lại (được phổ biến) theo thứ tự ngược lại của ngày tải lên Thư Viện.
left-blu2 left-blu3 29 30 31 32 33 34 35 36 [37]
 
 
 
right-yel gif
Hướng dẫn cách dùng
 

(Thư viện đang gom góp các thư từ lai vãng của Đức Thầy và hành giả Vô Vi. Kính mời quý bạn đạo gần xa đóng góp cho kho tàng chung này ngày càng đầy đủ hơn. Đa tạ.)

Tìm: