Thư đến: '... kính xin Ông Tám từ bi chỉ dạy cho con thêm vài điều cốt lõi cần thiết'
P T, ngày 6/7/1993

Kính thưa Ông Tám,
Hôm nay một lần nữa, con mạo muội viết đôi lời kính gởi đến ông Tám; Trước hết con kính thăm sức khỏe Ông Tám, sau đó con kính xin Ông Tám từ bi chỉ dạy cho con thêm vài điều cốt lõi cần thiết đối với riêng bản thân con trên đường tu tập xây dựng tâm linh để con vượt qua những yếu kém của mình và trở về với nguồn cội thanh nhẹ cao quý của phần hồn, vững tin và dũng tiến theo con đường chơn đạo mà Ông Tám đã và đang đi.
Kính thưa Ông Tám! Mặc dù phước mỏng nghiệp dày, đi sau tỉnh muộn, nên không có duyên lành được diện kiến và học hỏi trực tiếp với Ông Tám. Con chỉ được biết Ông Tám sau này qua băng từ video và cassettes. Nhưng từ khi ngộ pháp thiền PLVVKHHBPP và theo sự chỉ dạy của Ông Tư và Ông Tám, tu học và hành luyện cải sửa thân tâm mình, con lúc nào cũng kính phục Ông Tám và luôn luôn hướng về Ông Tám cũng như hướng về sự thanh tịnh nhẹ nhàng cao quý của Bề Trên, Trời Phật, để luôn luôn được sự dìu dắt và thăng hoa tâm thức.
Từ ngày được duyên lành ngộ PLVV (1980) đến nay, con cũng đã tu tập được hơn mười năm dài. Con đã trải qua bao thăng trầm, bao buồn vui, sướng khổ như hầu hết các huynh đệ tỷ muội của con. Nghe Ông Tám từng dạy, con cũng hiểu bản thân con đang được điêu luyện trong mọi trạng thái của tình đời đau khổ để được trưởng thành và minh tường chân lý của Trời Đất. Ngày hôm nay con đã được Bề Trên dẫn tiến nên cũng hiểu được đôi điều, từ trược đến thanh, từ tịnh sang động, tất cả đều hữu ích cho tâm linh con, đều dẫn tiến cho Hồn con trở về cùng Đại Ngã vô cùng; Nó giúp cho con hiểu và cảm thông với tất cả mọi trạng thái và hòa với tất cả mọi sanh linh tại trần để cùng dắt dìu, thương yêu và xây dựng.
Kính thưa Ông Tám! Hiện tại con đang thấy rõ được là con vẫn còn yếu kém, non nớt trên đường tu học và xây dựng chơn linh của mình. Từ tâm lẫn thân con vẫn con vướng mắc nhiều u mê và bệnh hoạn; Và cũng chính vì thế nó đã làm cho con chậm lụt trên đà tiến. Tình cảm nam nữ vẫn luôn luôn là chướng ngại đáng sợ đối với riêng con. Bao lần con đã sa ngã, bao lần con đã ăn năn, ray rức trong tâm tư, nhưng rồi vẫn tái phạm để tự tạo cho u mê và trì trệ của chính mình. Phải chăng duyên nghiệp từ tiền kiếp con đã vay quá nhiều để giờ phải bị đòi, hay bởi vì kiếp này mê quá độ không đủ dũng chí vượt qua? Kính mong Ông Tám chỉ dạy.
Có một điều lạ khiến con thắc mắc nữa là từ khoảng đầu năm 1993 đến giờ, bộ đầu con thường xuyên mát mẽ, và điển thường trụ, rút trên đỉnh hà đào thành cũng như dài xuống trước trán ấn đường, nó làm cho con cảm thấy phần nào dễ chịu và nhẹ nhàng trong tâm thức; Thế nhưng sao trong tâm trí con những trạng thái động trược vẫn thường xuyên xuất hiện và khảo đảo. Cả ý dục cũng thường đến với ý trí của con trong khi bộ đầu vẫn mát mẽ. Đây có phải là trong thanh có trược và trong trược vẫn thanh; Hay trược đang được lộ bày để con thấy và giải trừ nó tận gốc rễ. Kính xin Ông Tám thương tình chỉ dạy để con vững tâm tiếp tục cuộc hành trình còn diệu viễn và đầy chông gai của con.
Còn một điều khác lạ đối với đa số các huynh đệ tỷ muội mình là từ lúc tu tập cho đến bây giờ, con chưa bao giờ được thấy cảnh vật hoặc màu sắc ánh sáng trong vô vi điển quang, dù chỉ là điển ngũ hành. Con chỉ cảm nhận luồng điển lực trong bản thể con chuyển chạy, hoặc nặng hoặc nhẹ, nóng, mát v.v...Phải chăng nhãn quang của con có gì trục trặc. Kính xin Ông Tám sẵn tiện dạy bảo và bổ khuyết giùm con.
Kính thưa Ông Tám! Tuy thân và tâm con hiện giờ vẫn còn nhiều tật yếu hèn và nông nỗi, nhưng có một điều may mắn mà con tự cảm thấy là hiện giờ con đã đạt được niềm tin thật sự ở Ông Tám và ở con đường tu mà Ông Tư và Ông Tám đã truyền dạy cho con; Và con cũng tự ý thức được rằng mục tiêu cao quý nhất mà con cần phải cố gắng thực hiện và phát triển là tình thương và đạo đức ở nội tâm của con; Chính nó là năng lực căn bản sẽ dẫn tiến chơn linh của con cũng như của tất cả mọi hành giả tu thiền thep PLVV trở về với sự thanh nhẹ cao cả đời đời bất diệt. Cho nên hằng đêm con vẫn luôn luôn hướng về Ông Tám và Bề Trên để được dìu tiến trong công phu luyện đạo. Hằng ngày con vẫn tiếp tục cố gắng trụ niệm Lục Tự Di Đà để gom tụ thanh điển trên đỉnh hà đào thành. Thỉnh thoảng con cũng có cảm nhận được luồng điển du dương nhẹ nhàng và vô cùng cảm động của Ông Tám đến với con khi con nghĩ hoặc nhắc đến Ông Tám trong lúc trao đổi với các huynh đệ bạn đạo, làm cho tâm tư con tự nhiên rung động và rơi lụy. Con biết rằng Ông Tám vẫn luôn luôn kề cận bên con và tất cả bạn đạo trong điển quang từ bi và đức độ. Công ơn sâu dày này, con không biết lấy gì để báo đáp cho vừa cho xứng, nên con chi biết tự nguyện hứa với tâm con cố gắng thực hành những gì Ông Tám đã dạy để tự cứu chính mình cũng như để san sẽ với các huynh đệ tỷ muội của con những vui buồn, sướng khổ, cùng nhau dắt dìu tiến hóa trong từ quang ân độ của Ông Tám, đền đáp trong muôn một công ơn của người Thầy, người cha già cao cả quý kính của tất cả chúng con.
Kính thưa Ông Tám! Hôm nay cũng vì còn ngu muội yếu kém mà con đã quấy rầy đến Ông Tám, con đã trút cho Ông Tám quá nhiều rác rưỡi trong tâm con. Vậy kính mong Ông Tám niệm tình tha thứ cho đứa con đi sau đến muộn và giáo hóa khai tâm mở trí thêm cho con. Từ trước đến nay, ở quê nhà, khi vắng Ông Tám, con và các huynh đệ của con được bác Sáu Lung tận tình dạy khuyên dìu dắt, nên cũng vượt qua được nhiều sai lầm, thoát được ngu muội và đi đúng với đường lối chơn chánh mà Ông Tám đã lưu lại khi đi truyền bá ở phương xa. Nay vì hoàn cảnh chưa cho phép nên bác Sáu Lung cũng phải chịu "bế môn" nên chúng con như đàn trẻ bơ vơ, không Thầy không Mẹ. Bác Sáu mỗi khi có dịp gặp các con cũng đã khóc vì không thể giúp đỡ cho chúng con và cũng vì thấy chúng con hãy còn quá yếu kém và ngu si, mê nhiễm giữa trần đời trong khi cơn khảo thí thì quá lớn, mà thời gian lại quá ngắn ngủi trước cơ phán xét cuối cùng. Cha đã khóc, Thầy cũng đã khóc, nên lòng con cũng cảm thấy xót xa và hối hận vì sự trì trệ yếu hèn của con, nên con cũng khóc. Nay con viết thư này kính mong Ông Tám, Đức Ân Sư giúp đỡ và dạy bảo cho con đôi điều nồng cốt để con nắm đó mà tu luyện và cải sửa bản thân này. Con vô cùng cảm đội ơn Ông Tám.
Con xin được phép dừng bút ở đây và rất mong thư Ông Tám.
Cho con kính chuyển lời thăm sức khỏe Bà Tám, chị Tuyết, chị Hoàng Vinh (Bê) và tất cả chư huynh đệ đạo hữu hải ngoại.
Con kính chúc Ông Tám, Đức Tôn Sư quý kính, luôn vui vẻ và dìu dắt cứu độ quần sinh.

Con kính thư,
M V C

TB: Kính xin Đức Ông Tám cho con 1 hoặc 2 tấm hình của Ông Tám chụp riêng hoặc chụp chung với gia đình hoặc bạn đạo. Con cảm ơn Ông Tám nhiều. Nếu có hồi âm cho con kính xin Ông Tám gởi về địa chỉ sau....
 
Thư đi:
Reunion, ngày 7/9/1993

C con,
Ông Tám đã vui nhận được thư của con đề ngày 6/7/93, được biết con đang trong hành trình thúc dục tiến hóa của tâm linh. Người tu PLVVKHHBPP phải có lập trường rõ rệt mới ý thức được rằng dục là tạo yếu cho tâm linh, ngăn cản sự phát triển về thanh tịnh. Lập trường phải rõ rệt, dứt khoát thất tình lục dục nhân duyên thì sẽ có cơ hội phát triển tâm từ bi sáng suốt, cứu độ xác thân vi diệu của Trời Đất đã ân ban. Con cần phải thanh lọc 10 cho đến 20 ngày chương trình nước chanh thì bộ gan sẽ được tốt và tu hành tinh tấn hơn. Chúng ta chịu tu là biết thương yêu thể xác, quý trọng Trời Phật, báo hiếu cha mẹ, đó là điều lành, sự phát triển tâm linh sẽ không bị vấp phải luật nhân quả vay trả của tình đời nữa. Cứ dứt khoát như vậy để tu tiến thì sẽ thành đạo. Còn sự khổ nhục của tình đời là cơ hội tạo đức nhịn nhục để thăng hoa mà thôi. Hoàn cảnh là ân sư, sự kích động là thầy ta thật, nên nhịn nhục học hỏi và tiến hóa thì mọi nạn tai sẽ không còn nữa. Trì tâm hưởng lấy sự thanh nhẹ của bộ đầu đang phát triển. Sự thanh nhẹ mà con cảm thức là cơ duyên giao cảm với luồng điển Đại Bi của Trời Phật. Thầm tu thầm tiến, hành trong thanh tịnh thì mọi sự sẽ được yên vui ở tương lai. Chúc con vui tiến và thanh tịnh.

Quý thương,
Lương Sĩ Hằng
OngTamVietThu3
 
Vài thư đi thư lại mới đây
241. Ngày 20-04-1996. Người viết: NTH
242. Ngày 04-03-1997. Người viết: TBT và VTP
243. Ngày 26-02-1997. Người viết: TBT
244. Ngày 18-02-1997. Người viết: TBT, PVĐ, LVL
245. Ngày 21-11-1996. Người viết: XH
246. Ngày 01-10-1996. Người viết: TTL
247. Ngày 30-07-1996. Người viết: HH
248. Ngày 08-01-1997. Người viết: LVM
249. Người viết: T
250. Ngày 28-11-1996. Người viết: M
251. Ngày 21-09-1996. Người viết: TM
252. Ngày 29-08-1996. Người viết: MVC
253. Ngày 22-02-1995. Người viết: NTV và Bé Hai
254. Người viết: TVK
255. Ngày 21-06-1996. Người viết: T A
256. Ngày 31-10-1996. Người viết: TVL và LTQ
257. Ngày 01-02-1995. Người viết: LVH và PVB
258. Ngày 02-02-1995. Người viết: BLX
259. Ngày 01-05-1994. Người viết: T
260. Ngày 05-10-1996. Người viết: ĐVD
 
của tổng cộng 724 thư đi thư lại (được phổ biến) theo thứ tự ngược lại của ngày tải lên Thư Viện.
left-blu2 left-blu3 9 10 11 12 [13] 14 15 16 17  right-blu3 right-blu2
 
 
 
down-yel gif
Hướng dẫn cách dùng
(1)Trang 'Thư Từ Lai Vãng', cũng như cả VoviLib, là một phương tiện của chung, chứa đựng những thư đi thư lại trên đường hoằng pháp của thiền sư Lương Sĩ Hằng và bạn đồng hành trong suốt những năm Ngài còn tại thế. Chúng tôi lưu trữ những thư từ ấy trong chữ viết trong database để giúp việc truy cập của hành giả được dễ dàng hơn.
(2)Khung Tìm nhỏ ở bên trên có thể giúp quý vị tìm bài. Để sử dụng, đánh vào khung vài chữ muốn tìm của lá thư, chẳng hạn như 'VHT' (viết tắt tên người viết thư) và bấm 'Go'. Nếu tìm theo năm tháng, cần đánh theo thứ tự 'năm-tháng-ngày'. Thí dụ: '1988', hay '1988-07', hay '1988-07-06'. Nếu để trống và bấm 'Go', kết quả sẽ là tất cả thư từ hiện có! Xin dùng kiểu chữ Unicode.
(3)Để đọc một lá thư tìm được, bấm vào link của thư đó, lá thư sẽ hiện ra phía bên trái.
(4)Nếu bạn có account và đã login, có thể dùng link "Tải Thư Từ Lai Vãng lên Thư Viện" hiện ra ở bên trên để mang thư vào.
 

(Thư viện đang gom góp các thư từ lai vãng của Đức Thầy và hành giả Vô Vi. Kính mời quý bạn đạo gần xa đóng góp cho kho tàng chung này ngày càng đầy đủ hơn. Đa tạ.)

Tìm: