Thư đến: '... Con rất xúc động và thương Thầy vô cùng'
(Không có phần đầu của thư)
---------

Con không hay cứ mãi chờ đợi thư Thầy nên con viết bài thơ 5 chữ tạ lỗi rồi không dám viết thư làm bận Thầy. Từ ấy đến nay vì con nghĩ Thầy còn biết bao bạn nữa Thầy phải hồi âm cho họ nên từ đó tới nay, hơn 10 năm con không có thư vấn an Thầy.
Con rất xúc động và thương Thầy vô cùng. Thầy không bỏ một ai đến với Thầy dù một câu hỏi trong thư và hôm nay Thầy gởi cho chị Mã Tố Anh về xứ Việt lo bồi đắp cho các bạn nghèo thiếu khả năng mà đầy thiện tâm đạo cả. Con rất mừng được tin Thầy sắp về ngày gần đây và chị Tố Anh có cho con 100 000 $VN để mua gạo ăn lo tu. Con xin cảm ơn Thầy. Giờ con có thư này đến tay Thầy, con kính thăm Thầy khỏe và cầu chúc Thầy luôn luôn khỏe mạnh; Con nguyện cầu ơn trên Cha Trời - Phật và ông Tổ Tư (Đỗ Thuần Hậu) ban thêm thần lực để Thầy được mau về VN sớm sớm cứu độ quần sanh.
Con còn ngại con chậm tiến nên con cũng hỗ thẹn với các bạn và các em lắm.
Xin Thầy tha lỗi cho con.

Con kính yêu Thầy,
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
Con, P K L
kính bái
 
Thư đi:
Montreal, ngày 26 tháng 6 năm 93

K L,
Thầy đã nhận được thư con, được biết con vẫn khỏe mạnh và tu tiến. Cuộc đời tạm bợ như con đã hiểu - Vạn sự trên đời là không. Thầy sống đến nay đã hơn 70 tuổi rồi, vẫn còn cơ hội bàn bạc với con về tâm đạo. Ở cõi phù sanh này chỉ biết sống qua ngày là người khôn. Dày công tu để cho phần hồn được tiến; Đó là điều cần thiết nhất cho tương lai. Thầy có sống hay chết cũng phải làm việc để tiến hóa chứ không thể trì trệ trong nhiệm vụ thiêng liêng được. Con có lòng tốt nhớ thương Thầy thì điều quan trọng là con phải tự thức tâm, dũng mãnh bất chấp gian lao khổ cực, giữ tâm thiện lành trong chu trình tiến hóa là đủ làm cho Thầy vui rồi. Lúc này Thầy vẫn khỏe mạnh và thường chung vui với bạn đạo khắp thế giới. Nếu có dịp tốt, Thầy sẽ về VN thăm các con.
Chúc con vui khỏe.

Quý thương,
Lương Sĩ Hằng
Tìm: