Thư đến: '... xin Thầy cho con biết có phải sự thực hay con đã bị mê trong giờ tỉnh'
S , ngày 26 tháng 6 năm 1993

Kính thưa Thầy,
Xin Thầy lượng thứ cho đệ tử, chúng con xin được phép ra mắt Thầy. Chúng con 3 mẹ con, sống chung một mái nhà đồng tu một thời gian trong khi Thầy đã ra đi truyền pháp khắp năm châu.
Thì vào cuối năm 1990 con mới được một người bạn chồng con cho mượn cuốn sách "Tôi Tầm Đạo”, con chợt thấy tựa đề là đã thấy đúng với ý nguyện con đang ước ao mong chờ. Coi trong sách rồi đi kiếm mấy địa chỉ Thiền Đường thì đã đóng cửa từ bao giờ; Thất vọng vô cùng xong chúng con đồng một lòng nhất tâm đọc trong sách làm theo chỉ dẫn công phu bắt đầu tháng 2 năm 1991.
Kính thưa Thầy! Từ ngày theo pháp chúng con đã giữ trọn chay giới và công phu đều đặn nên đã được Thượng Đế, Đức Phật và Thầy chứng giám cho chúng con, nên đã khiến xui cho chúng con ngày nay đã liên lạc được ông Em, ông Ngà, nên đã được nghe được tiếng Thầy giảng pháp qua băng cassette, thấy được Thầy qua băng video.
Cũng vì tâm thành và sự ước mong than thở nên đã được sự chứng minh cho con một sự việc sau đây...
Trước khi kể con xin phép Thầy cho hỏi một sự việc không biết đúng hay sai "một giấc mơ trong lúc tỉnh".
Thưa Thầy vào một buổi trưa 13g ngày 16 tháng 3 năm 1993 trong lúc con đang niệm lục tự, mắt nhắm bộ đầu rất tỉnh táo thì linh ảnh Thầy đã hiện rõ cho thấy và chỉ vào con Thầy nói:" Này bộ đầu đã được hé mở rồi đó, còn đứa con gái nhỏ xương đầu kêu răng rắc đó là xương đầu đang dang ra" . Lúc đó con liền vội vã thưa Thầy còn đứa gái lớn, con nó tu bị người bác luôn luôn hiện về phá, ấn chặn ngang bụng phần bao tử nên bị ngộp thở, hít thở không thông, mặc dầu đã cố gắng và rất siêng năng công phu và niệm lục tự để ngăn chặn phía ngoài không vô được, nhưng chỉ vì thừa cơ hội ngủ mê thì ... Liền lúc đó con xin Thầy hãy độ cho cái vong đó được về nơi tu hành. Nghe xong Thầy ngồi nhắm mắt giây lát sau có bóng một người đàn bà hiện ra và ngồi quỳ chân ở giữa khoảng trống Thầy và sư cô Thanh Hải. Thầy đã đọc tội của kiếp trước vong. Xưa kia đã là người tu cao, vì sự tham đã hút huyết ăn thịt con trâu; Đó là phạm giới của người tu, không thể dung thứ. Vậy hãy về ngay nơi tu hành Thầy sẽ độ cho. Sau đó con thấy sư cô đứng dậy và ngó vào phía trong dặn con gái lớn, đó Thầy đã độ cho rồi thì phải siêng năng cố gắng cho kịp.
Kính thưa Thầy! Tất cả sự việc diễn ra trên đây con đã thấy và nghe rõ tưởng như mới được coi phim. Vậy xin Thầy cho con biết có phải sự thực hay con đã bị mê trong giờ tỉnh. Xin Thầy chỉ bảo nếu là sai thì bằng cách nào để sau này khỏi bị mắc lầm lộn. Nếu đó là giả thì thực rất ngạc nhiên vì đến bây giờ còn in rõ trong bộ nhớ của con.
Sau đây con xin Thầy hãy cứu những đệ tử có ý chí quyết tâm tu hành mà bị mắc nghiệp hay vì một nguyên do nào nên mới chậm trễ thì xin Thầy chỉ bảo cho một lần nữa, con xin Thầy cứu giúp kêu lại cái vong người bác con, con hỏi lý do sao Thầy đã khuyên về nơi tu hành mà sao vẫn theo người tu không để cho yên ổn. Xin Thầy khuyên giải để vong người bác con nghe theo.
... Ngày 9/6/93 vào khoảng 2 giờ khuya trong giờ thiền trên bộ đầu con nghe một tiếng nổ không lớn lắm nhưng bỗng nhiên đầu thấy nhẹ bổng trong khi đầu đang nặng như đeo đá trên đầu, nay tiếng nổ ra tưởng chừng như trống rỗng mất mát cái gì ở trên, nhưng lạ thay mấy ngày lại trở lại có lúc vẫn nhức nhối nặng nề.
Còn đứa gái nhỏ đêm 21/6/93 sau khi xả thiền nằm xuống thiu thiu ngủ bỗng nghe trên bộ đầu mấy tiếng nổ như tiếng súng lục bắn chỉ thiên. Thưa Thầy những hiện tượng trên có phải bắt đầu sự khai mở bộ đầu phải không ạ?
Chúng con đang trong bước đường chập chững tập đi, cúi xin Thầy chỉ bảo cho thông mọi đường.
Con xin bái tạ ơn Thầy, ước mong được nghe tiếng Thầy dạy bảo nhiều điều để được an tâm.
Chúng con kính chúc Thầy luôn mạnh khỏe bình an để dìu dắt chúng con trên bước đường đạo.

THẦY ĐỘ CHO ĐỆ TỬ
Cúi xin Thầy hãy xét soi
Độ cho những kẻ ham tu được thành
Cầu mong để được về nguồn
Xin Thầy hãy độ cho con được thành.

THẦY ĐỘ CHO VONG
Xin Thầy độ cả cho vong
Biết đường tìm nẻo đi về đường tu
Xin Thầy khuyên giải cho tu
Nhờ lời Thầy dạy ắt thì phải theo.
Tên bà bác của nó là Ngô Thị Giác, mệnh chung ngày 29/10 Kỷ Mùi âm lịch.

Đệ tử chúng con bái tạ Thầy,
D L
D M
D N

TB: Con xin kể tóm tắt tình trạng của con gái lớn như sau: Khi công phu xong nằm xuống thường mê đi, thấy vong bà bác nhấn tay vào bụng đến nghẹt thở, nó phải niệm danh Đức Quán Âm lớn ra tiếng mới tỉnh ra. Hiện giờ nó cảm thấy trong bao tử có những cục hơi cứng làm pháp luân rất khó. Mỗi lần thở ở bên trong tự động co thắt vào cái cục hơi và tống hơi ra bên ngoài. Con xin Thầy cứu giải cho nó.
 
Thư đi:
Reunion, ngày 6 tháng 9 năm 1993

D L,
Thầy đã nhận được thư của con đề ngày 26/6/93 được biết con đang trên hành trình tu học. Người tu Vô Vi phải ý thức rõ công phu để khai triển tâm linh, giải bỏ nghiệp tâm. Phần thanh điển dồi dào phát triển, khai mở khối óc, chứ không mờ ảo trong hình ảnh hiện trong ảo giác nhất thời. Dù con có duyên gặp được Thầy hay bà Thanh Hải cũng là duyên lành tận độ dẫn tiến cho nhau, không có gì lo sợ cả. Còn những vong linh hiện hình hay là làm trở ngại việc công phu cũng là do bộ tiêu hóa của cháu không được tốt. Vậy cháu cần phải thanh lọc phần ôn thối trong cơ tạng thì cháu sẽ được khỏe ra. Với phương tiện hiện có, con thử áp dụng phương pháp thanh lọc bằng nước chanh trong 10 ngày xem thế nào. Nếu muốn được tốt hơn nữa thì nên mua thuốc từ Mỹ gởi về thì sẽ được toàn hảo hơn. Những vong linh mượn sự hôi thối trong bộ ruột mà ẩn núp, nếu người tu ăn chay tinh tấn, cơm rau không lẫn lộn với thịt cá thì bộ ruột sẽ được tốt hơn; Những phần ô trược không bám víu được. Có ý chí tu học thì phải có ý lực dũng tiến về lãnh vực thanh tịnh nhiên hậu mới khai triển được tâm từ bi. Lúc đó ma quỷ cũng sẽ bái phục. Con nhìn hình ảnh của Thầy và bà Thanh Hải, thấy rằng cũng do ý chí mà Người đã đạt thành chứ không phải xin xỏ bùa phép chi cả. Tự biết mình là một khả năng trong vũ trụ qua cơn vày xéo của tâm linh, phát triển tâm từ bi cứu giúp mình và ảnh hưởng chúng sanh tạo thành một hạnh đức như đóa hoa nghìn năm không héo để dâng Trời Phật.
Vạn sự trên đời là không, cuối cùng mọi người cũng phải về không và hành triển trong không nữa thì mới ý thức được nguyên lý vô sanh bất diệt của mỗi ý chí dũng tiến tu học. Đó là ánh sáng từ bi bất diệt cứu độ vạn linh.
Muốn tu Vô Vi phải có lập trường rõ rệt, pháp nào một pháp, tinh tấn tu học đêm đêm không thay đổi thì mới đạt được sự vinh quang ở tương lai, ngược lại chạy đông chạy tây sẽ mất mình và mất pháp luôn. Ở đời có câu nhất nghệ tinh, nhất thân vinh, pháp nào giữ một pháp và tinh tấn tu học thì cũng sẽ về Trời. Mắt phàm thế gian hay bị gạt bởi ngoại cảnh. Chúng ta có pháp, không hành đứng đắn thì xác và pháp cũng vô dụng.
Còn bộ đầu tung phá thì sẽ được thanh nhẹ sáng suốt chứ không sao đâu. Người đời thường hay sợ chết, muốn sống mãi cũng không được. Tương lai chết sẽ đi về đâu cũng không biết. May mắn nhất, chúng ta đã có pháp khứ trược lưu thanh, ổn định tâm thân, nên giữ đó thực hành thì sẽ có kết quả. Nếu con chịu dấn thân dũng chí học Phật thì sẽ thành Phật. Khi con thành Phật rồi thì chẳng còn Phật và chẳng con người; Lúc ấy mới thật sự thanh nhẹ và sáng suốt, tâm thức bình đẳng, tận độ muôn loài vạn vật, nhiên hậu con mới thấy rõ đại bi của Thượng Đế đã và đang phục vụ vạn linh tiến hóa không ngừng nghĩ. Chúc con và gia đình tâm thân an lạc.

Quý thương,
Lương Sĩ Hằng
OngTamVietThu2
 
Vài thư đi thư lại mới đây
721. Ngày 03-06-1990. Người viết: LTL
722. Ngày 12-07-1990. Người viết: NTS
723. Ngày 08-08-1990. Người viết: LPN
724. Ngày 26-02-1992. Người viết: PVĐ
 
của tổng cộng 724 thư đi thư lại (được phổ biến) theo thứ tự ngược lại của ngày tải lên Thư Viện.
left-blu2 left-blu3 29 30 31 32 33 34 35 36 [37]
 
 
 
right-yel gif
Hướng dẫn cách dùng
 

(Thư viện đang gom góp các thư từ lai vãng của Đức Thầy và hành giả Vô Vi. Kính mời quý bạn đạo gần xa đóng góp cho kho tàng chung này ngày càng đầy đủ hơn. Đa tạ.)

Tìm: