Thư đến: '... Có thể năm 93 này có đại hội ở Việt Nam được không Thầy?'
Ngày 18 tháng 2 năm 1993

Kính gửi Đức Thầy kính thương!
Lâu lắm rồi con mới được dịp viết thư gửi đến để kính thăm Đức Thầy được mạnh khỏe bình an, mà cũng mừng khi con được biết tin Thầy ở bên ấy cũng khỏe và vẫn đi thuyết giảng đạo khắp năm châu trên thế giới. Mà con cũng buồn khi nghe chị Tố Anh kể về chuyện hồi năm 83 Thầy cầm rổ đi xin tiền để gởi về quê nhà cho chúng con, nên con nghe tới tự nhiên thấy thương Thầy quá nên con khóc. Không ngờ Thầy khổ với chúng con quá vậy; Riêng bản thân con thì rất lấy làm hổ thẹn vì tu rất chậm tiến mà còn làm khổ Thầy nơi quê người.
Kính thưa Thầy! Có thể năm 93 này có đại hội ở Việt Nam được không Thầy?
Thầy ơi! Chúng con rất khao khát được gần Thầy như hồi nào đó, mỗi tuần được nghe Thầy giảng dạy.
Hôm nay nhân dịp chị Tố Anh về nước nên con mới được viết vài hàng gởi đến để trước kính thăm Thầy được mạnh khỏe bình an, sau con kính thăm quý bạn đạo nơi hải ngoại khắp năm châu trên thế giới được mạnh khỏe bình an và tu tiến.
Thôi con xin ngừng bút và kính chúc Đức Thầy được mạnh khỏe bình an và luôn luôn tiến cao trên đường đạo hạnh hầu dẫn dắt chúng con đi trên con đường đạo và con cũng mơ ước được đón Thầy về. Con xin kính chào Thầy.
Nam Mô A Di Đà Phật Vạn Vật Thái Bình.

Kính thư,
L T L
 
Thư đi:
Montreal, ngày 28/6/93

L T L con,
Thầy đã nhận được thư con, được biết con vẫn bình an và ước mong được tái ngộ Thầy.
Dù nghìn trùng xa cách, nhưng tâm Thầy lúc nào cũng hướng độ những người thật tâm tu học. Việc làm cần thiết cho tâm linh tiến hóa, dù cho gian lao khổ cực cho đến mấy, Thầy vẫn không ngần ngại. Còn đại hội 93 mà con muốn có tại VN thì chưa thuận tiện có được trong lúc này. Khắp các nơi trên thế giới đã và đang phát triển về chiều hướng giải thoát tâm linh. Thầy không có thì giờ ngừng nghỉ được, bắt buộc Thầy phải thường xuyên đi đây đi đó để tận độ những tâm linh cầu tiến. Các con có ý niệm tu hành thì nên thực hành là cần thiết. Tu để mòn nghiệp và tu để tiêu tan ác ý, hướng về con đường thanh tịnh tự giác, rất cần thiết trong giai đoạn này. Thầy rất nhiều việc làm, ngày lẫn đêm thành thử thư từ phúc đáp có hơi chậm trễ.
Con vui hành đạo và tiếp tục học đạo tại quê nhà, con có đủ tài liệu tu học, vậy con phải thành tâm tu ,mong sao khôi phục thực chất tự nhiên và hồn nhiên, lúc ấy gặp Thầy cũng chẳng muộn.
Chúc con vui khỏe.

Quý thương,
Lương Sĩ Hằng
Tìm: