Thư đến: '... con giữ người bịnh như vậy con tu có bị ảnh hưởng không?'
V , ngày 2/12/92

Kính gởi Thầy
Nam Mô A Di Đà Phật. Trước con kính thăm Đức Thầy được dồi dào sức khỏe, bà Tám, các anh chị và các bạn đạo, cô Bê. Con được cuốn băng cassette qua Thầy giảng Khóa Đặc Biệt, chị Sương thâu lại giùm con, con nghe qua đúng tâm trạng con. Kính Thầy! Từ trước giờ con thiền nhưng con còn kẹt nhiều và cũng không có ý thức nhiều và không xét lại nội tâm. Qua khóa học tại Paris Sống Vui Hòa Bình 8/92, sau đó con được Thầy dạy và mở phần nội tâm cho con rất nhiều.
Kể từ sau khóa học con về cố gắng hơn, ráng thiền, Chiếu Minh và lạy kiếng Vô Vi; Đến nay con thấy khác hơn trước là con cố ráng niệm Phật, thật ra con cứ quên hoài, nhưng hễ nhớ là con niệm và cũng là chìa khóa Thầy cho, để con tự mở, tự thức tâm. Hôm nay lúc con niệm Phật thấy trên đỉnh đầu điển rút, đầu con ê và lúc thiền cũng vậy. Có ngày nào động loạn nhiều thì nội tâm bị chi phối, nhưng con ngồi rất tỉnh táo mà trong cơ thể con rất nhẹ, vì tỉnh quá nên con xả thiền, lúc con thiền không biết mỏi.
Và mấy ngày nay con có bài học, con của con nó khảo đảo con, con biết đây là trả nghiệp, vì 8/12/92 con phải ra tòa xử vì chạy xe ẩu không đúng luật, vì vậy con rất khổ tâm nhưng con không dám than, cố gắng lo trì niệm để được giải nghiệp.
Con tự trách con tại sao tiền kiếp không ráng sửa, tu tập nên bây giờ khổ, lớp đời vày vò, con cái không thuận, dạy con không nghe; Con viết thư gởi Thầy con không dám nói dối, mỗi lần nghe băng cassette là con nhớ Thầy, và con cố gắng niệm Phật. Hiện giờ con ghi thư gởi Thầy mà trên đầu con điển cũng rút, trên đỉnh đầu ê, con xin hỏi Thầy như vậy có phải điển thanh hay trược, kể cả giờ thiền và niệm Phật cũng vậy.
Và ngoài giờ, như ban ngày có thì giờ con thiền, còn không có con ngồi thở Pháp Luân Thường Chuyển, có được không? Vì con nghe dì Sương nói Pháp Luân ngồi chỉ làm trong giờ thiền, còn ngoài ra không được, nếu cần làm Pháp Luân ngồi phải Soi Hồn trước, nên con xin hỏi Thầy phải làm sao cho đúng, vì ban ngày thì giờ không có, con chỉ muốn thở 12 cái, nên con xin Thầy ban ơn dạy cho con hiểu thêm. Vì Thầy dạy phải có Pháp Luân ngồi nhiều thì mới răn lục căn được, nên con thấy giờ thiền chỉ có ban đêm 1 lần, có ít quá. Còn Chiếu Minh, con lúc này rảnh nên tập ít nhứt cũng 2 thời hoặc 3, có lúc hơn; Và sau giờ xả thiền con có khi làm thêm Chiếu Minh như vậy được không hở Thầy, và thỉnh thoảng giữa trung tâm chân mày nó quần có khi nhiều khi ít.
Lúc khóa học con định hỏi Thầy, nhưng gặp Thầy con quên không nhớ gì hết, đến về mãn khóa thì nhớ lại, nên luôn tiện con chuyển thư giùm bạn con, con xin Thầy chỉ dạy thêm cho con, để con tu và sửa; Và mỗi lần con trách bạn hay con cái thì con nhớ Thầy dạy phải trách mình, chỉ có mình lỗi, còn chung quanh ai cũng tốt, kể cả con của con nó nói, con cũng thầm trong tâm, con nó dạy mình học, phải nghe, nếu cải là không tiến, nên con niệm Phật liền; Và nếu con nó nói hỗn cũng phải nín. Thầy ơi! Hôm nay con thấy con sửa được chút ít và từ đây về sau con ráng sửa thêm nữa.
Và con tìm được việc làm rồi, tháng 1 -93 con đi làm tiếp, và con giữ người bịnh như vậy con tu có bị ảnh hưởng không?
Vì cuộc sống nên con đi làm bất cứ chuyện gì, để có chút ít tiền sinh hoạt hằng ngày, để trả nợ từ tiền kiếp mà con vô minh tự tạo ra.
Con biết lỗi rồi Thầy ơi! Mỗi lần khổ có bài học là con ráng niệm Phật, và con sẽ cố gắng để được giải nghiệp con đã vay.
Con kính mong Thầy dạy và giải đáp giùm con. Cả mấy năm nay con không có hỏi, hễ gặp Thầy là con quên; Và làm sao để con khuyên con của con nó nghe và nó đừng nạt và gay gắt với con, con có 3 đứa tánh khác nhau.
Đứa lớn nó hay gay gắt không cởi mở, kể cả trong nhà và những người quen đến nhà.
Đứa kế con nói dạy nó thì nó nín thinh, nhưng nó không nghe lời con, nhưng thỉnh thoảng nghe băng Thầy giảng, nó cũng nghĩ về đạo đức, thương người.
Còn con gái nhỏ(út) nó tánh biết thương người và con dạy nó cũng nghe, nhưng nó không thiền.
Nhưng đứa con trai giữa con lo nó nhiều nhứt, phải bận tâm vì nó. Thưa Thầy! Làm sao con dạy con của con được ?
Và xin Thầy chỉ dạy cho con hiểu thêm.
Và Thầy trả lời cho bạn con luôn, con sẽ chuyển về VN cho bạn con, để bạn con được thư qua Thầy dạy tin tưởng hơn, con xin hết. Kính Thầy vạn sự an khang, sức khỏe dồi dào để dìu dắt chúng con. Cảm ơn Thầy.

Nam Mô A Di Đà Phật,
Kính thư,
N
 
Thư đi:
Vancouver, ngày 2 tháng 6 năm 93

N con,
Thầy đã nhận được thư con, được biết con đang trên đường hành pháp. Trên bộ đầu được rút điển là quý lắm, lần lần nó sẽ dời phàm tâm lên trung tim bộ đầu, lượng từ bi của chính con sẽ khai mở và con sẽ có khả năng nhịn nhục hơn xưa. Khi kiếm tiền phục vụ gia cang, hàng ngày lúc nào con cũng phải thành tâm làm việc, phải tưởng nhớ sự sống của con là do Trời ban cho. Con phải tận dụng khả năng để phục vụ người khác. Đó gọi là công đức. Còn việc gia đình con cái, mẹ hiền là phải hết sức nhịn nhục để khai triển từ quang trong tâm thức, để độ cho gia đình bình an. Hạnh đức của con sẽ được dồi dào hơn. Khi rảnh, con nên Soi Hồn và Pháp Luân nhiều lần trong ngày thì con sẽ được minh mẫn hơn.
Vạn sự trên đời là không; Vậy con nên bình tâm hướng về luồng điển rút trên bộ đầu thì sẽ đạt tới tự nhiên và siêu nhiên hơn. Cuộc sống hiện tại là do trình độ của kiếp trước đã an bài nên hiện tại con mới có được cơ hội sống chung với các con, để hàn gắn lại sự thương yêu của một người mẹ hiền đối với các con đang tập tành trên đường tiến hóa. Tin nơi Trời Phật mà sống, tin nơi đạo mà hành thì mọi việc sẽ được êm xuôi.
Chúc con vui tiến.

Quý thương,
Lương Sĩ Hằng
OngTamVietThu3
 
Vài thư đi thư lại mới đây
461. Ngày 07-07-1982. Người viết: NQH
462. Ngày 05-06-1982. Người viết: KH
463. Ngày 03-06-1982. Người viết: CVS
464. Ngày 21-06-1982. Người viết: TNBN
465. Ngày 31-05-1982. Người viết: D
466. Ngày 16-06-1982. Người viết: Bà Mẹ Cô Nhi
467. Ngày 24-08-2000. Người viết: Lương Vĩ Kiên
468. Ngày 30-12-1999. Người viết: PTN
469. Người viết:
470. Ngày 19-01-2000. Người viết: TVL
471. Ngày 05-04-1982. Người viết: NK
472. Ngày 01-03-1982. Người viết: NTH
473. Ngày 05-12-1999. Người viết: ĐTC
474. Ngày 27-03-1982. Người viết: LMH
475. Ngày 30-04-1982. Người viết: NVT
476. Ngày 02-01-2000. Người viết: NĐC
477. Ngày 14-01-1999. Người viết: Lương Sĩ Hằng
478. Ngày 08-11-1997. Người viết: PTN
479. Ngày 07-10-1997. Người viết: NNT
480. Ngày 04-09-1997. Người viết: NVQ
 
của tổng cộng 724 thư đi thư lại (được phổ biến) theo thứ tự ngược lại của ngày tải lên Thư Viện.
left-blu2 left-blu3 20 21 22 23 [24] 25 26 27 28  right-blu3 right-blu2
 
 
 
down-yel gif
Hướng dẫn cách dùng
(1)Trang 'Thư Từ Lai Vãng', cũng như cả VoviLib, là một phương tiện của chung, chứa đựng những thư đi thư lại trên đường hoằng pháp của thiền sư Lương Sĩ Hằng và bạn đồng hành trong suốt những năm Ngài còn tại thế. Chúng tôi lưu trữ những thư từ ấy trong chữ viết trong database để giúp việc truy cập của hành giả được dễ dàng hơn.
(2)Khung Tìm nhỏ ở bên trên có thể giúp quý vị tìm bài. Để sử dụng, đánh vào khung vài chữ muốn tìm của lá thư, chẳng hạn như 'VHT' (viết tắt tên người viết thư) và bấm 'Go'. Nếu tìm theo năm tháng, cần đánh theo thứ tự 'năm-tháng-ngày'. Thí dụ: '1988', hay '1988-07', hay '1988-07-06'. Nếu để trống và bấm 'Go', kết quả sẽ là tất cả thư từ hiện có! Xin dùng kiểu chữ Unicode.
(3)Để đọc một lá thư tìm được, bấm vào link của thư đó, lá thư sẽ hiện ra phía bên trái.
(4)Nếu bạn có account và đã login, có thể dùng link "Tải Thư Từ Lai Vãng lên Thư Viện" hiện ra ở bên trên để mang thư vào.
 

(Thư viện đang gom góp các thư từ lai vãng của Đức Thầy và hành giả Vô Vi. Kính mời quý bạn đạo gần xa đóng góp cho kho tàng chung này ngày càng đầy đủ hơn. Đa tạ.)

Tìm: