Thư đến: '... Con chỉ mơ ước con xây mộ ba con...'
Sàigòn, 03/06/90

Hai Bác kính nhớ,
Đầu thư con kính chúc hai bác được nhiều sức khỏe và đạt được nhiều như ý. Kính thưa bác, bác cho con tâm sự cùng bác. Tết rồi con có về thăm gia đình tại Cam Ranh, con thăm mộ ba con. Bác ơi! Mộ ba con đã hư và lạn đi chỉ còn tấm bia, con rất đau lòng không biết làm sao, con chỉ khóc nhìn thấy mả ba con đã bị hư và lạn đi rất nhiều. Bác ơi, con và anh P con làm ăn rất khó khăn, hoàn cảnh không đủ sống. Làm ngày nào sài theo ngày nấy hết. Vợ anh P bị bệnh bán thân nằm một chỗ, anh P phải đi làm nuôi ba đứa con rất khổ. Còn con thì sống đủ qua ngày, con sống bên chồng rất khổ. Con về quê 10 năm con mới về, khi về quê hương cảm thấy khổ lắm bác ạ. Bác ơi! Hai anh em sao khổ quá, con chỉ mơ ước con xây mộ ba con là con vui lắm rồi. Bác ơi con làm không nổi vì con quá khó khăn. Con xin bác thương chúng con và ba con chết mà không mồ mả, con rất đau lòng nhìn thấy mả lạn và sụp nát.
Kính thưa bác, con xin bác chút tiền về con xây mả ba con. Con không biết lấy gì đáp đền công ơn bác, ơn bác rất là bao la, con không biết gì hơn, con xin bác thứ lỗi cho con và bác nghĩ thương ba con giúp chúng con xây mộ ba con cho ba con có chỗ nghỉ ngơi là chúng con vui lắm bác ạ.
Bác cho con tiền gởi địa chỉ bác Bảy vì con thường lên nhà bác Bảy thăm bác và cô Ba lắm bác ạ. Con xin tạm dừng bút, chúc bác trăm tuổi và đạt nhiều như ý.

Cháu của bác,
LTL
 
Thư đi:
Montréal, ngày 10/10/90

L con,
Bác đã nhận được thư con đề ngày 03/06/90, được biết con đang khổ buồn vì sự lo âu không thực tế.
Con người sống tại trần gian, vọn vẹn chỉ có phần hồn là chủ thể xác, để học luật vay và trả mà thôi. Có tiền căn mới có hậu kiếp, xem hoàn cảnh của con hiện tại thì tiền kiếp con cũng không vừa, không hay là mình đã làm điều ác độc trong quá khứ. Cho nên ngày hôm nay, cho con ôm lấy sự khổ hạnh vì mình mà không hay.
Còn phần mồ mả của ba con là chuyện riêng của ba con. Ba con sẽ tự thức về luật nhân quả của chính phần hồn của nó, chứ không phải tiền bạc mà có thể cứu được phần hồn của ba con đâu.
Nhân loại đã lầm than và không nhận định rõ là họ đang sống trong luật nhân quả mà không hay.
Phần hồn không cần mồ mả, không cần tiền bạc, nhưng cần sự thanh nhẹ của tâm linh mà thôi. Hướng theo đạo nào thì sẽ phát triển theo đạo đó. Còn lo tranh chấp là sẽ chuốt lấy sự đau khổ đời đời, không phát triển được.
Con nên ý thức rằng bác năm nay đã 68 tuổi, đã già hơn ba con, thì con cũng hiểu được bậc người già làm được điều gì mà có tiền bạc đâu. Con xin tiền thì bác chỉ dụng tâm hồi hướng cho con mà thôi, còn tiền bạc thì không có khả năng cung ứng. Xin con thông cảm cho bác điều này, bác cũng sắp đến ngày xuống lỗ như ba con chứ không làm gì hơn ba con được. Con đừng nghĩ lầm những người bỏ xứ ra đi đều là giàu có hết. Những người sống ngoài này vất vả và khổ cực hơn ở bên nhà:
1- Không gần gủi được bà con.
2- Không có công ăn việc làm.
3- Tuổi già chồng chất.
4- Những sự buồn tủi không biết tỏ với ai.
Tương lai những người sống còn ở Việt Nam đều là sung sướng hết, nhân sinh sẽ tiến hóa qua cơn đau khổ này thì mới chịu ngồi lại với nhau và kiến thiết xứ sở tốt đẹp hơn.
Chúc cháu vui tiến.

Quý thương,
LSH
OngTamVietThu2
 
Vài thư đi thư lại mới đây
 
của tổng cộng 724 thư đi thư lại (được phổ biến) theo thứ tự ngược lại của ngày tải lên Thư Viện.
left-blu2 left-blu3 29 30 31 32 33 34 35 36 37
 
 
 
right-yel gif
Hướng dẫn cách dùng
 

(Thư viện đang gom góp các thư từ lai vãng của Đức Thầy và hành giả Vô Vi. Kính mời quý bạn đạo gần xa đóng góp cho kho tàng chung này ngày càng đầy đủ hơn. Đa tạ.)

Tìm: