Hương hồn Trời độ sống an vui
Lúa chín thơm tho tỏa điển mùi
Cày cấy không buồn tâm được độ
Giúp đời an lạc cảm mừng vui
Mùi thơm vượt trùng dương rạt rào nức nở
Chạnh nhớ một niềm đau vỡ mộng ban đầu
Nguyên lý thanh cao giải chuyện u sầu
Tham thiền cô đơn khai màn thanh tịnh
Đêm chợ đời buồn lắm ai ơi!
Tôi quyết tu ánh trăng chiếu rọi vui cười
Nhưng cứ động lòng duyên độ xa xôi
Đã bôi xóa tình đời đen bạc theo lượn sóng.
Dưới vòm Trời đếm một trời sao biển
Nghe sóng trùng dương đang chuyển gió đêm về
Thả mộng vào mơ qua ánh trăng thề
Tình giao cảm đang gặp nhau trong nức nở
Cấu thành duyên đạo tự kết duyên
Và bắt đầu từ đó trở nên quen
Hồn nhớ mãi cảnh Trời đêm nhạy cảm
Và quên sao đêm trăng Ngài ban chiếu
Để khi giải từ lưu luyến quá trí mình ơi!
Thế rồi từ đó tiếng sóng âm vang ngoài duyên hải đã biến
Thành khúc nhạc yêu Trời cho đôi lứa hưởng thanh bình
Nhưng mộng chỉ là mộng vì duyên kiếp chưa thành
Hồn đã bỏ ánh trăng vàng sống động
Tự hành đơn độc vượt đường rét buốc xa xăm
Hồn dũng mãnh tiến hành vượt trăm hoa
Và chẳng bao giờ nhớ đêm nào tâm sự
Trong vòng tay Trời độ tình ấp ủ
Nói chuyện mai sau sẽ nên bóng nên hình.
Hoa sen đẹp không còn khoe sắc thắm
Vượt khỏi từng mây không còn nghe tiếng nhạc u sầu
Bãi biển chiều nay phẳng lặng trong vui buồn
Một mình tôi thong dong đi trên con đường củ
Đêm biển lạnh lùng thiếu ánh trăng sao
Ngày vui sao sớm vội qua mau?
Sớm tàn tạ như loài hoa sen đỏ
Luồng tin yêu đâu còn nữa?
Hồn đã bỏ tôi theo tiếng gọi chơn tình
Sương phủ mịt mù tạo bóng mây
Gió đưa xào xát chuyển đêm ngày
Sau khi nhỏ giọt hồn tê tái
Thức giác từ đây rõ nhiệm mầu
Thế rồi năm sau khi ve sầu trổi nhạc
Trên bãi biển tôi lại bàng hoàng
Nhìn Trời Đất đang hòa mình trong nhịn nhục
Không trách móc không lời thăm hỏi
Biển đêm tắt ánh trăng vàng
Tình Trời với Đất bọt thấm trùng dương.
Lương Sĩ Hằng
Dijon, 07-10-1993
--------------------
Thúy Hoa sưu tầm từ Lá Thư Vô Vi - số 75, tháng 10, 1994
vovilibrary.net
>> refresh...