Điện năng vũ trụ và mình,
Dựng xây xây dựng hành trình Trời ban.
Bộ đầu lý luận bạc bàn,
Điện năng sẵn có cảm an cảm hòa.
Trở về thực chất thật thà,
Yêu thương tha thứ chan hòa tình thương.
Càn Khôn Vũ Trụ mở đường,
Tinh vi giáo dục dựa nương hợp hòa.
Tự mình khai triển bước qua,
Biết mình chậm trể khó hòa bên trên.
Quân bình cảm thức đạo nền,
Quy nguyên thiền giác ấm êm đời đời.
Thanh bình tiến hóa hợp thời,
Điện năng sẵn có mở lời đổi trao.
Vạn linh biến hóa sắc màu,
Trong không mà có đối đầu thiên cơ.
Hành trình điêu luyện giấc mơ,
Ước mong sớm đạt tới giờ được tu.
Đâu dè mình tạo ý ngu,
Cứ lo no ấm chẳng du được thuyền.
Điện năng sẵn có thâm huyền,
Đổi trao thanh nhẹ tâm hiền tự đi.
Chẳng còn nuôi dưỡng sân si,
Tạo thêm cảnh khổ khó ghi điều lành.
Tự mình tạo cảnh khó khăn,
Thương yêu tha thứ tự phăng nghiệp trần.
Thức tâm đóng góp một phần,
Dựng xây tiến hóa lần lần độ tha
Tạo đời thành cảnh tha ma,
Đấu tranh vô lý sanh ra đủ điều.
Cái gì cũng muốn thật nhiều,
Tâm không chứa được khó tiêu hóa hình.
Tự đày lăn lộn hành trình,
Độc tài phê phán chính mình chưa tu.
Càn khôn sớm đã dự trù,
Trở về chánh giác được tu hoài hoài.
Giải phần nguyên lý trong ngoài,
Cảm minh thiên địa an bài nội tâm.
Lý Trời siêu diệu thậm thâm,
Đi sâu mới hiểu đáp thầm về quê.
Càn khôn vũ trụ muôn bề,
Dựng xây thanh nhẹ là quê của hồn.
Vạn linh chuyển hóa sanh tồn,
Lui về thanh tịnh ác ôn tiêu trừ.
Góp phần chỉ có nực cười,
Mình sa vào lưới khó tươi khó hòa.
Trở về tánh chất thật thà,
Quy y Phật Pháp vượt qua khổ nàn.
Cùng chung huynh đệ bạc bàn,
Tiến sâu đường đạo bước sang đạo mầu.
Bình tâm học hỏi pháp quang,
Điện năng sẵn có bàng hoàng khai minh.
Rõ Trời ban rãi hành trình,
Điển thanh kết tụ điển hình nở nang.
Biết mình vốn ở Thiên Đàng,
Lang bang tại thế pháp quang độ hành.
Chẳng còn bản chất lưu manh,
Sanh sanh diệt diệt tự hành đó thôi.
Biết mình được đứng được ngồi,
Do tâm thanh tịnh thả trôi việc đời.
Biết hồn thức giác hợp thời,
Trời cao bể rộng nơi nơi dung hòa.
Ở đời chỉ có thật thà,
Bình an cởi mở vượt qua trăm điều.
Điện năng lại có thật nhiều,
Quy về một mối đạt siêu đạt hòa.
Tự mình khai triển bước qua,
Thanh thanh diệu diệu chan hòa yêu thương.
Hành trình học pháp mở đường,
Khai minh tâm đạo tự lường tự tu.
Chẳng còn nuôi dưỡng ý ngu,
Phá mê phá chấp dẹp ngu tại trần.
Thực hành đóng góp một phần,
Huynh huynh đệ đệ lần lần tiến tu.
Điện năng tròn trịa phân khu,
Phần nào cũng tiến đắp bù tình thương.
Điện năng sẵn có tự lường,
Đường đi rõ rệt trường thi rõ ràng.
Cảm minh thiên địa gần xa,
Trong không mà có tình ta quay quần.
Thương yêu huynh đệ góp phần,
Thành hình tại thế tối cần dựng xây.
Sống trong đời sống hàng ngày,
Vui say đời đạo đổi thay thế tình.
Điện năng thay đổi hành trình,
Ăn vô hít thở lại minh lý Trời.
Điện năng sắp đặt nơi nơi,
Trong vòng trật tự hợp thời tiến thăng.
Tham thiền nhập định ăn năn,
Tay không vẫn có khó khăn chẳng còn.
Siêu nhiên thánh đức ôn tồn,
Vô Vi phát triển chẳng còn si mê.
Khoa Học Huyền Bí mãi mê,
Bước sang đường mới trở về thực chơn.
Điện năng chẳng có giận hờn,
Giải mê phá chấp như đờn lên dây.
Âm thinh chơn lý là Thầy,
Thanh thanh dịu dịu vui vầy cảm giao.
Tình thương ban rãi đổi trao,
Điện năng thanh dịu thấp cao chung hòa.
Càn khôn vũ trụ một nhà,
Tâm minh lớn rộng vui hòa đạo tâm.
Rồi đây tự thức thì thầm,
Điện năng là chánh dương âm hợp hòa./.
Lương Sĩ Hằng.
Nussdorf, 09-1990
--------------
Hồ Huệ sưu tầm từ Lá Thư Vô Vi - số 56, tháng 12, 1990
vovilibrary.net
>>refresh...