Xác thân địa ngục đó bạn ơi!
Giam hồn giam vía, tự la Trời
Làm người ai biết mình đang bị
Khổ cực trần ai cảm thức thời.
Thức thời than thở khắp nơi nơi
Chẳng biết làm sao được nghỉ ngơi
Bực bội kêu la cùng khắp xứ
Ai thương ai khổ cũng do Trời.
Do Trời đặt luật ăn ngủ xơi
Ban bố tình thương chẳng xa rời
Sanh trụ hoại diệt tình giao cảm
Thực hành tâm dục chẳng buông rời.
Buông rời vì sợ thân thiếu thốn
Ðâu dè tâm dạ đã tự chôn
Tranh chấp hướng về nơi động loạn
Cô lập tâm thân khổ dập dồn.
Dập dồn gán tưởng tưởng mình khôn
Trần thế đảo điên mất vía hồn
Phục vụ đâu dè tâm phá hoại
Tội hành thân xác chẳng còn khôn.
Còn khôn luận điệu trí mơ hồn
Chẳng biết thân tâm chẳng biết hồn
Gieo khổ tự gặt phần thiếu trí
Tiểu nhân tự hại chẳng sanh tồn.
Sanh tồn tự thức trí tự ôn
Bài vở châu thân vẫn sống còn
Xem cảnh xét ngưòi gia loạn động
Trần gian địa ngục vẫn sanh tồn.
Lương Sĩ Hằng.
Tây Đức, 01-1990
--------------------
Sưu tầm từ Lá Thư Vô Vi - Số 51, tháng 3 năm 1990, trang 10
vovilibrary.net
>> refresh...