Liên hệ :
Nhìn con Thầy cảm xót thương,
Tâm con chưa dứt con đường chấp mê.
Thế gian động loạn ê chề,
Tâm con chưa thức lại mê cõi trần.
Con ơi! Thay đổi bao lần,
Con đà hứa hẹn con cần phải tu.
Con ôm lý thuyết khờ ngu,
Tâm con bội phản, khó tu, khó hòa.
Càn Khôn vũ trụ chung nhà,
Con không tự mở, khó qua đạo đời.
Tham sân phải tự xa rời,
Bày mưu lập kế, tạo lời nôm na.
Tâm thân con chẳng có hòa,
Hằng ngày tranh chấp, tiết ra cực hình.
Con ơi! Cuộc sống hành trình,
Con không cởi mở, con trình với ai?
Tự con khép kín thanh đài,
Làm sao thoải mái đường dài mênh mông?
Ngũ hành sanh khắc xiết gông,
Thân con tiều tụy, khó mong được về.
Khổ hình loạn động cảnh mê,
Đi ra gặp trược, đi về gặp đau.
Không nhìn phía trước xem sau,
Đi ra đụng phải về mau khó hòa.
Pháp tu có sẵn trong nhà,
Không hành sao đạt tự hòa chơn tâm.
Lý Trời siêu diệu thậm thâm,
Trong con có sẵn trực tâm học hành.
Chơn kinh vô tự đã thành,
Thần kinh khối óc hướng thanh đạt hòa.
Từ đời qua đạo chuyển ra,
Âm thinh cởi mở, chan hòa tình thương.
Quy hồn khai lối mở đường,
Thức tâm học đạo, gieo gương thế trần.
Nguyện tu đóng góp một phần...
Lương Sĩ Hằng
Montreal, 26-07-1988
--------------------
Thúy Hoa sưu tầm từ Lá Thư Vô Vi - Số 32, tháng 8 năm 1988, trang 17.
vovilibrary.net
>> refresh...