Quên Cha là chuyện thường tình
Nay con trực nhớ cảm mình khổ đau
Cha ơi ! Chơn lý nhiệm mầu
Đầu tàu đang chạy con nào có hay !
Tâm con thay đổi hằng ngày
Vì đời lôi cuốn vì say tình đời
Tưởng lầm đắc chí tạm thời
Đâu dè chôn sống cuộc đời không hay
Tạo ra cái cảnh tớ thầy
Quên đi ruột thịt Cha đày thế sanh
Xác phàm nặng trược tưởng thanh
Thị oai tác quái sở khanh đủ điều
Tưởng mình chiếm được người yêu
Tưởng lầm là đã đạt siêu hơn người
Lắm khi ngạo mạn chê cười
Tưởng mình trí thức người người u mê
Cảnh đời dạy dỗ muôn bề
Lòng tham không đáy bối bê trăm điều
Cha ơi ! Càng khổ càng yêu
Cha Trời sắp đặt để dìu tâm con
Cảnh đời đã sẵn đường mòn
Thích Ca thành đạo núi non cảm hòa
Jésus giữ lý của Cha
Đều là thọ khổ chan hòa tình thương
Động lòng con trẻ tạo gương
Hy sinh trọn kiếp vì thương muôn loài
Chẳng còn cố vị đua đòi
Khai thông đường đạo muôn loài đặng an
Hậu sanh chép sách luận bàn
Biết mình chậm trễ hai hàng lệ rơi !
Cảm minh thiên địa Cha Trời
Tinh vi sắp đặt dụng lời nhủ khuyên
Khuyên người lầm lạc tục duyên
Duyên Trời duyên Phật duyên hiền trong tâm
Nam Mô hai chữ tự tầm
Bỏ đời qua đạo tái lâm cảnh Trời
Biết hồn biết vía đời đời
Chuyển xoay xoay chuyển hợp thời tiến thăng
Chẳng còn tạo nghiệp khó khăn
Thân hình đi đứng cơ cằn lo âu
Tự mình gieo lấy mối sầu
Có tâm không phát có đầu không minh
Đến già mới rõ thiên tình
Không răng ăn uống tâm linh sụt sè
Tóc thời bạc nhược tuyết khoe
Mắt thời yếu ớt không che khó tường
Xem chi cũng phải có gương
Trí thời chậm lụt khó lường khó đo
Làm cha làm mẹ của kho
Tay chân run rẩy khó mò đến nơi
Biết mình là đã hết thời
Trời ban công tác đời đời giữ kho
Của tiền ôm giữ bo bo
Kiếp nầy ngu ngốc chẳng lo giúp người
Cha Trời chỉ biết nực cười
Sao con không nhớ lúc thời giáng lâm
Tay không con đến với tâm
Ngày nay động loạn lại tầm hơn thua
Yêu đời phá đạo quê mùa
Chê khen đủ thứ tranh đua đủ điều
Xe hơi cũng muốn có nhiều
Vòng vàng đeo nặng trớ trêu cảnh đời
Còng tay cột cổ tân thời
Đẹp thời không đẹp bị đời gạt thôi
Chạy theo luận thuyết sang tồi
Màu xanh màu đỏ tạo ngôi bên ngoài
Làm sao sánh được nguyên loài
Vạn linh nguyên ý do Trời sáng ban
Tâm tu tạo đẹp thực hành
Nhớ Cha lại nhớ khí thanh chan hòa
Có không không có thật thà
Học bài vay trả tự hòa cảm thông
Thực hành mới rõ hóa công
Chơn kinh vô tự trong lòng của con
Vui cười bàn bạc vuông tròn
Qui nguyên một nắm một vòng khai tâm
Giải bày thấm thía tránh lầm
Khuyên con tự bỏ chẳng tầm tham sân
Của thiên trả địa cán cân
Chẳng còn lường gạt lòng phân quân bình
Tay không đã đến một mình
Tự mình phán xét tự mình giải thông
Cha ơi ! Con nguyện cầu mong
Vinh quang tương ngộ tái tòng quê Cha
Tình thương sống động chan hòa
Lệ rơi ! Mừng thức quí Cha muôn đời
Gắng tu con tiến hợp thời
Điển thanh tràn ngập lập đời thượng ngươn
Thánh Thần Tiên Phật tạ ơn
Cộng đồng chơn điển chẳng sờn chẳng phai
Diệu thanh diệu lý thanh đài
Dạy hiền tiến hóa dồi mài sửa tâm
Thực hành pháp lý nguyên âm
Cha ban tình đạo giải tầm u mê
Thương mình thương họ đề huề
Quán thông tự thức chẳng chê người nào
Hy sinh tật xấu bước vào
Con đường rộng lớn hợp mầu đạo tâm
Cha ơi ! Chơn lý truy tầm
Lòng con thanh thản rõ thầm đường đi
Trở về thanh tịnh một khi
Tâm con sáng suốt hưởng thì vinh quang
Mến thương nhiều cảnh nhiều màn
Trầm luân tạo khổ có đàng chẳng đi
Tự mình gây hấn sân si
Khổ mà không biết chẳng thi chẳng hòa
Nặng tình nuôi dưỡng cái ta
Khó mà thành đạt khó mà khai thông
Luận đi xét lại hóa công
Ngày đêm chuyển hóa một lòng giải mê
Con tu con đặng trở về
Cùng Cha hợp tác giải mê cõi trần
Nguyện tu đóng góp một phần
Nhớ Cha quí Mẹ tự lần thức tâm
Cha ơi ! Con vẫn thì thầm
Hứa cùng Trời Phật nguyện tầm về Cha
Tình thương qui hợp một nhà
Thương yêu tha thứ chan hòa tình thương.
Thầy Tám
Tasmania, 15-01-1986
--------------------
Thúy Hoa sưu tầm từ "Lá Thư Vô Vi" số 5, Tháng 1, 1986.
vovilibrary.net
>> refresh...