Cùng chung hội họp chan hòa
Kích nhau tan rã tánh xa đạo Trời
Ðộng tâm thuyết lý phân lời
Khổ tâm tự buộc sống đời khó an
Ðệ huynh khai mở luận bàn
Cuối cùng cũng phải giải tan ngu khờ
Biết mình luận thuyết lơ mơ
Công Trời hỗ trợ tạo mê nội tình
Nói ra chẳng có đẹp xinh
Khép lại uất khí chính mình không tu
Luận đi xét lại mình mù
Chẳng còn thanh tịnh, chẳng tu chẳng hòa
Nghe qua lý thuyết của Cha
Của Trời ai cướp? Ai đà được đâu?
Sao không đón nhận nhiệm mầu,
Bắt tay giải trược tâm đầu khai thông?
Từ đây tự bỏ lòng vòng
Cùng chung khung cảnh cùng tòng thiên cơ
Rồi đây cũng phải đến giờ
Ra đi đột ngột thờ ơ khó về
Chớ nên tranh chấp mãi mê
Qui về thanh tịnh muôn bề yên vui
Tình thương gieo rắc đạo mùi
Qui y chơn pháp rèn trui thực hành
Phàm tâm luận thuyết sử sanh
Hồn thiêng cởi mở thực hành đến nơi
Khí Trời ban chiếu thảnh thơi
Thương yêu tha thứ mở lời thức tâm
Chư Tiên tại thế chớ lầm
Vô Vi chiếu diệu khai tầm quán chiêu
Ðệ huynh thương quí nhau nhiều
Kết tàu thực triển đạt siêu hơn người
Bình tâm ướm nở nụ cười
Dìu nhau tiến hóa người đạt thông
Mến thương một dạ một lòng
Dựng xây tốt đẹp giải vòng si mê
Chớ nên thực hiện khen chê
Qui vào chơn thức về quê dễ dàng
Giữ tâm thanh tịnh khai màn
Tình thương đạo đức là đàng thực thi
Cùng chung nhịp thở tự ghi
Con đường sáng suốt tùy nghi xử dùng
Chớ nên loạn động tạo khùng
Người tu có pháp tự vùng đứng lên
Vía hồn thực hiện vững bền
Cha yêu muôn loại bên trên đang chờ
Thế gian biến chuyển thiên cơ
Qui không sớm thức đến giờ được đi
Giữ hòa thanh tịnh kỳ ni.
Lương Sĩ Hằng.
Minnesota, 24-09-1985
--------------------
Được đăng trên Lá Thư Vô Vi - Số 2, tháng 11 1985

vovilibrary.net >>  refresh...