Liên hệ :
Vợ tôi thức giác phần hồn
Lo tu cởi mở giải cồn si mê
Vợ tôi chẳng dám khen chê
Vợ tôi cố gắng trở về chơn tâm
Vợ tôi nguyện niệm lầm thầm
Nam Mô hai chữ tự tầm đường đi
Phong ba bão táp một khi
Vợ tôi trì niệm tâm thì vẫn an
Tự tu tự tiến tự bàn
Vợ tôi mừng thức đôi hàng lệ rơi
Rõ Cha vẫn ở trên Trời
Đang chờ con đỏ nơi nơi trở về
Vợ tôi nhập định không mê
Tâm hồn sáng suốt rõ quê đời đời
Vợ tôi thanh nhẹ tự rời
Cuộc đời tạm bợ là nơi thực hành
Vợ tôi tự tiến rất nhanh
Chẳng còn mê chấp chẳng hành tâm can
Từ Đời qua Đạo chuyễn sang
Giải mê phá chấp chàng nàng yên vui
Vợ tôi chấp nhận rèn trui
Bằng lòng nhồi quả an vui tiến hoài
Thương yêu tha thứ độ sai
Vợ tôi thực hiện đến đài thanh cao
Dù cho thế chuyễn nhiều màu
Vợ tôi vẫn tiến đối đầu thiên cơ
Vợ tôi chẳng ước chẳng mơ
Vợ tôi thực hiện đến giờ thức tâm
Sân si đã tạo sai lầm
Vợ tôi buông bỏ chẳng tầm làm chi
Vợ tôi thức giác hợp thì
Không ghen không ghét không khi người ngoài
Vợ tôi chẳng có tranh tài
Vợ tôi thực hiện đến ngày quang vinh
Vợ tôi tự thức tự minh
Gieo tình quảng đại âm thinh hợp hòa
Vợ tôi hiểu rõ ý Cha
Nhẫn hòa trên hết vuợt qua thế tình
Chơn tâm là cõi địa linh
Giữ mình thanh sạch hợp tình Trời ban
Cha yêu rơi lệ hai hàng
Chờ cho con đỏ mở màn Đạo Tâm
Vợ tôi hiểu lý uyên thâm
Câm mồm tự tiến tự thầm đến nơi
Nam Mô Lục Tự chẳng rời
Lập cơ qui nhứt hợp thời tiến thăng
Bình tâm vượt nỗi khó khăn
Ở ăn học hỏi cơ cằn tiêu tan
Tình thương Đời Đạo đàng hoàng
Vợ tôi thanh tịnh chẳng bàn việc hư
Quán thông hiểu rõ từ người
Người người đang học đang cười thế nhân
Xét người lại rõ nghĩa ân.
(Lương Sĩ Hằng.)
Arlington, 09-09-1985
--------------------
Mỹ Kim sưu tầm và đóng góp bản viết tay.
vovilibrary.net
>> refresh...