Cộng đồng quốc tế ân ban
Bataan thành trại mở màn độ nhơn
Việt Miên Lào được dự phần
Cứu sinh tái lập cơ tầng cảm giao
Chẳng còn phân sắc phân mầu
Tình thương đạo đức chung nhau hợp bàn
Giúp người đau khổ tạm an
Quê nhà tự bỏ mở đàng học thêm
Tình đời nhân đạo ấm êm
Biết Trời biết Phật tạo niềm nhớ thương
Thương nơi quê mẹ đường gương
Đấu tranh kỳ được phải nhường ra đi
Học đau học khổ hợp thì
Biết Hồn bất diệt an nghi đời đời
Sống còn học hỏi Thiên lời
Chơn ngôn phân giải cảnh đời tạm khuynh
Chơn tâm thế thái nhơn tình
Cực hình sanh lão do mình thức tâm
Sống trong hòa hợp Dương Âm
Tự tầm tự tiến vượt lầm vượt sai
Vô cùng thức giác học hoài
Học cho rõ tật rõ đài thanh cao
Chẳng còn vọng động ước ao
Nơi nào cũng phải tự đào tình thâm
Học tu học giải tiến thầm
Sống trong Ðời Ðạo tự tầm đến nơi
Vía Hồn thức giác tự rời
Xác thân tạm bợ mở lời sửa tâm
Nghiệp thân bao phủ khóc thầm
Khổ rồi hết khổ mới tầm đến nơi
Biết mình con cái Cha Trời
Vô cùng tiến hóa do đời thức tâm
Chẳng còn thù hận sai lầm
Chỉ lo chung tiến sửa lầm sửa sai
Tự mình sáng tạo Thanh Ðài
Giúp mình giúp họ hưởng ngày vinh quang
Huynh huynh đệ đệ luận bàn
Kết tình Thiên Giác đạt an tâm hồn
Lý Trời sáng suốt trường tồn
Quy về nội thức lập cồn cảm giao
Thế gian lắm cảnh lắm mầu
Lắm lời nhân đạo (mà) lắm tầu đấu tranh
Chung quy củng phải thực hành
Sanh sanh diệt diệt tạm đành phải theo
Tham lam cảm thấy mình nghèo
Thương yêu lại thấy mình theo ông Trời
Cùng chung một gốc nơi nơi
Cha Trời ban rải tình đời tiến chung
Xác thân Tứ Ðại bít bùng
Chơn tu mới thấy tự vùng tiến lên
Vía Hồn sống động chẳng rên
Từ Ðời qua Ðạo đạt nền Trời cao
Cộng đồng hơi thở ra vào
Công bằng bác ái người nào như nhau
Sanh sanh tử tử nhiệm mầu
Chung lo học hỏi kết tàu về quê
Giải thông lố bịch bối bê
Trở về thanh tịnh muôn bề yên vui
Tự mình thức giác rèn trui
Tự lo học nhẫn an vui tâm hồn
Tự mình xóa bỏ ác ôn
Lấy Không làm đích ôn tồn tự tu
Biết mình khờ dại vẫn ngu
Lòng vòng lận đận thân tù chẳng hay
Sai lầm tạo thế hằng ngày
Đổi thay thay đổi vui say sai lầm
Tạo thêm nghiệp quả tự tầm
Khó mà giải thoát âm thầm khổ đau
Pha trò phân giải trước sau
Tự mình không sửa (mà) đối đầu Thiên Cơ
Cực hình phát triển từ giờ
Không sao thấu đáo Thiên Cơ của Trời
Tu thời tiến hóa họp thời
Học thương học nhẫn (mà) học lời chơn ngôn...
(Lương Sĩ Hằng)
06-02-1982
--------------------
Nguyễn Thị Trọn chép từ audio. Xuân An duyệt lại.
vovilibrary.net
>> refresh...