Palawan biển cả đất liền
Rước người đau khổ tạo duyên ở đời
Tình thương ban rải bởi Trời
Cùng chung tạo lập cuộc đời tạm khuynh
Nhớ thương quê mẹ chơn tình
Nay đành xa cách chính mình phải lo
Khi đi Mẹ đã dặn dò
Ngập tràn nước mắt quanh co phải tìm
Tìm nơi giải thoát ấm êm
Hồn con bất diệt tạo niềm nhớ thương
Quyết tâm xây dựng đường gương
Phá mê phá chấp tự lường tự đi
Cha Trời ban rải gắng ghi
Trong con hơi thở con thì sửa tâm
Công bằng hít thở chẳng lầm
Con đường hạnh phúc dương âm hợp hòa
Cha Trời Mẹ Đất chẳng xa
Trong con sẵn có con hòa tiến lên
Bình tâm sáng suốt tạo nền
Thương yêu vô tận Bề Trên chiếu hòa
Chuyển cho tạm cách tạm xa
Tu tâm dưỡng tánh tự hòa đến nơi
Xét xem nguyên lý của Trời
Dạy cho các giới rõ đời rõ ta
Học rồi thức giác mới hòa
Cộng đồng người Việt chan hòa tình thương
Biết đời biết đạo dựa nương
Biết tâm thanh tịnh biết đường cảm giao
Thức tâm mới rõ nhiệm mầu
Trời ban tình đạo ăn sâu tâm hồn
Tự mình giải tỏa ác ôn
Chẳng còn thù hận tự ôn hóa trình
Lý Trời sáng suốt cảm minh
Tình thương đạo đức do mình tạo ra
Cộng đồng từ trẻ đến già
Giữ tâm thanh tịnh thật thà tiến tu
Biết mình động loạn tạo mù
Tâm không trật tự tạo ngu bất hòa
Ra đi bỏ nước bỏ nhà
Nay tu lập lại rõ ta rõ người
Hồn thời sáng suốt vui cười
Người người bất diệt người người khai tâm
Chẳng còn buồn hận khóc thầm
Tâm không hòa cảm tự tầm lý chơn
Cơ đồ khôi phục quy hườn
Ngày kia phục quốc biết ơn Phật Trời
Tham sân tự bỏ tự rời
Sống trong sáng suốt lập đời an khương
Sửa mình thực hiện đường gương
Hòa cùng các giới dựa nương đạo đời
Tình thương ban rải nơi nơi
Tâm vàng vẫn sống tranh đời vẫn chê
Tu thời nguồn cội hướng về
Người Cha nhơn loại hương quê trực chờ
Càn khôn chuyển hóa từ giờ
Sắc không không sắc tạo cơ hữu tình
Tu hành thức giác tự minh
Hành trình học hỏi do mình thực thi
Dù cho trở ngại một khi
Tâm ta vẫn tiến tâm thì mới yên
Chớ nên tạo cảnh loạn phiền
Thương yêu đoàn kết đạt duyên hiếu hòa
Bình tâm sống cảnh thật thà
Người người chung sống giữ hòa mới nên
Chớ nên yếu ớt siết rên
Tạo thêm tăm tối quên nền Trời cao
Thế gian đủ sắc đủ màu
Dạy cho sáng suốt kết tàu về quê
Bản thân tứ đại muôn bề
Hòa đồng các giới tương kề Phật Tiên
Hòa bình tâm thức giải phiền
Hồi sinh vô tận nối liền căn cơ
Chuyển xoay xoay chuyển từ giờ
Quy về nội thức thiên cơ tự hòa
Biết Trời biết Đất chẳng xa
Trong ta có sẵn ta hòa tiến lên
Địa linh thể xác tạo nền
Giữ cho thanh tịnh chẳng quên Cha Trời
Khuyên người lầm lạc ai ơi
Cảnh đời trường học là nơi thức hồn
Học đau học khổ ác ôn
Học cho hiểu đạo ôn tồn ra đi
Nằm trong nguyên lý khắc ghi
Sanh trụ hoại diệt ta thì đả thông
Chẳng còn suy luận lòng vòng
Sửa tâm tự tiến chẳng tầm tham sân
Hồn là bất diệt góp phần
Dựng xây vũ trụ cơ tầng cảm giao
Đại đồng thế giới muôn màu
Quy về một cội trước sau dung hòa
Loài người sanh bởi một Cha
Người là tạo hóa phân hòa dạy tu
Sống trong bản thể tối mù
Qua cơn khảo đảo biết ngu thức hòa
Thân tâm nguyện niệm Di Đà
Giải mê sáng suốt sống hòa nơi nơi
Trí người sáng suốt thảnh thơi
Tâm người thanh nhẹ hưởng lời nhủ khuyên
Thương yêu cảnh tạm tạo duyên
Vì mình vì họ nối liền cảm giao.
Kính bái,
Lương Sĩ Hằng.
Palawan, 29-01-1982
--------------------
Trích từ bài chép 19820129L1.

vovilibrary.net >>  refresh...