Chuyện đời học hỏi triền miên
Đụng vô minh cảm nối liền cảm giao
Tu thời mới rõ nhiệm mầu
Thứ tha tha thứ trước sau dung hòa
Học rồi thấy cảnh bao la
Thấy tâm động loạn, thấy ta như người
Bề Trên sáng suốt chỉ cười
Các con động loạn người người khổ đau
Thực hành mới rõ trước sau
Mất rồi lại được nhiệm mầu khai minh
Trong không mà có chơn tình
Ngũ hành tạm bợ do mình tạo ra
Pháp tu có sẵn trong nhà
Không tu bỏ chạy lại hòa được ai
Tu đâu có phải học tài
Sửa mình tiến hóa tiến hoài không ngưng
Nơi nào cũng có đặng đừng
Lấy không làm đích tự vùng đứng lên
Tình thương gắng giữ cho bền
Tiền tài là tạm tạo nền đấu tranh
Loài người nguyên bổn thực hành
Nay đây mai đó tu hành sửa tâm
Giúp người phải tự giúp thầm
Chuyện ta đạt được chuyển tầm trợ ban
Tâm ta thanh tịnh đạt an
Dù cho bão tố vẫn bàn thực thi
Trăm đường xa cách một ly
Hướng về nguồn cội ta thì an khương
Nợ trần vay trả có đường
Đổi đời xảo trá tự lường gạt tâm
Biết mình sửa tiến uyên thâm
Tu cho thành đạo chẳng lầm chẳng sai
Cha Trời mới thật là tài
Dạy cho hiểu đạo dồi mài đạt thông
Chị em vui họp tham tòng
Nay đà tan rã chơn lòng vẫn thông
Luật Trời quy định Hóa Công
Chửi người tự chửi cơ còng vẫn mang
Ý Trời thanh nhẹ vẫn bàn
Tình thương đạo đức là đàng con đi
Lời vàng ý ngọc xét suy
Nhớ ghi tâm đạo ta thì đạt thông
Chẳng ai vượt khỏi Hóa Công
Ngũ hành Ngài nắm lòng vòng sửa sai
Các con chấp nhận mới tài
Bề Trên ban chép ngày ngày tâm con
Nụ cười khai mở lòng son
Hướng về nội thức chẳng còn si mê
Tu hành sáng suốt chán chê
Trở về thanh cảnh muôn bề an vui
Quan Âm Thị Kính nếm mùi
Gieo oan, giáng họa rèn trui tiến lần
Trù trì thể xác nghiệp thân
Chịu đánh, chịu khảo, giữ phần thanh cao
Cha Trời bố hóa nhiệm mầu
Ban ân thanh đạo trước sau dung hòa
Ngài đà lưu lại gần xa
Giúp cho sinh chúng tự hòa tiến lên
Lắm khi ghen ghét khóc rên
Ngài phân đời đạo đạt nền do ta
Bền lòng vững chí đạt Hòa
Sống trong sáng suốt cảm hòa nơi nơi
Tình thương ban rải do Trời
Cùng chung nhịp thở mở lời chửi nhau
Nhân sinh thực tập đối đầu
Đụng rồi hóa giải màu màu tự khai
Duyên lành gánh nặng hai vai
Chơn tâm thức giác chờ ngày đạt vinh
Đạo đời thành bại do mình
Minh tâm kiến tánh tâm linh hiếu hòa
Duyên Trời duyên Phật chẳng xa
Tâm ta sáng suốt ta hòa đến nơi
Thế gian lắm lý lắm lời
Mưu mô lường gạt lập đời khổ đau
Cảnh đời kẻ trước người sau
Chung quy cũng phải đối đầu thiên cơ.
Lương Sĩ Hằng
Montréal, 08-10-1981
--------------------
Đức Thanh sưu tầm từ Thư Từ Lai Vãng, ngày 14/06/1981

vovilibrary.net >>  refresh...