Người thương còn đó...
Khai minh lối thoát với dặn dò
Nhập định tham thiền chớ quanh co
Tự thoát Qui Nguyên về một cội
Chớ phân động loạn chẳng còn lo.
Người thương còn đó...
Ðiển Trời qui tụ chứa thành kho
Tu luyện nhân gian cố gắng mò
Qui tụ Thần Hồn tâm tự thức
Thực hành tự tạo chiếc Thanh Ðò.
Người thương còn đó...
Vỗ về điêu luyện đoàn con nhỏ
Chập chững chợ đời lắm đắn đo
Tự nguyện thanh tâm tình chuyển bước
Ra đi phân bước ý tâm dò.
Người thương còn đó...
Gương lành tại thế tâm thường ngộ
Nhắn nhủ tâm trần hướng lộn vô
Tự thức sửa sai tâm ngộ Ðạo
Quân bình phán xét rõ Hư Vô.
Người thương còn đó...
Thực hành tự luyện ý Nam Mô
Khai triển vô cùng vượt nấm mồ
Ðại định tham thiền tâm tự thuyết
Sắc Không Không Sắc rõ Thanh Ðồ.
Người thương còn đó...
Khai minh trí điển tâm thường có
Sáng suốt qui nguyên tránh lửa lò
Trời Phật phân hành Chơn cứu độ
Thức tâm lĩnh hội điển ban cho.
Người thương còn đó...
Thấy không nhưng có chẳng quanh co
Trong Ðạo có Ðời tự tiến dò
Tâm thức qui hồi tâm tự giác
Lấy Không làm đích chẳng so đo.
Người thương còn đó...
Thương yêu vô tận phước ban cho
Dìu tiến tâm linh lý dặn dò
Phật độ tâm hồn, tâm chuyển độ
Càn Khôn Vũ Trụ thuyết Nam Mô.
Người thương còn đó...
Có Không Không Có ở nơi mô?
Giải thuyết phân minh lý chuyển vô
Nội thức reo mừng nay ngộ Ðạo
Thần giao cách cảm cõi Hư Vô.
Người thương còn đó...
Tuy xa như vẫn (?)mơ bồ
Trong cõi phù sanh sắc sắc vô
Qui thuận đạo Trời tâm bái phục
Thương Cha kính Mẹ chuyển vô vô.
Người thương còn đó...
Phá chấp phá mê vẫn dạy bồ
Về nơi thanh lịch rõ Nam Mô
Do đâu mà có luồng thanh khí
Có phải Trời ban sống với bồ.
Người thương còn đó...
Cha Trời phẳng lặng chẳng so đo
Tâm thức cảm giao điển điển kho
Khai mở bộ đầu tâm tự thức
Chẳng còn suy luận lý quanh co.
Lương Sĩ Hằng.
California,, 08-1981
--------------------
Trích từ Tuần Báo PTDN, số 813.
vovilibrary.net
>> refresh...