Văn chương không tỏa hết lời
Vô Vi là cảnh muôn đời yên vui
Tình thương phân phát đủ mùi
Nằm trong chơn lý an vui muôn đời
Đạt thanh tiến hóa chẳng rời
Không Không pháp giới thuận đời Long Hoa
Tiến trong muôn tiến hòa ca
Thương nhau trong cảnh đậm đà dễ thương
Gương lành chư Phật tỏ tường
Nhắc người dâm loạn theo gương Phật Trời
Từ bi chiếu hóa sáng ngời
Duyên lành ngộ đạo mở lời nhủ khuyên
Khuyên người phản bổn hườn nguyên
Trở về Trung Giới nối liền thấp cao
Vạn linh muôn sắc muôn màu
Hào quang là chánh đứng đầu vạn linh
Thương người như thể thương mình
Anh minh rực rỡ mối tình quảng khai
Bên trong sẵn có pháp đài
Bên ngoài sẵn có đêm ngày dạy ta
Nghịch thông minh cảm mới là
Người ngoan tự giải phân qua thế tình
Xét xem chơn lý nơi mình
Quy nguyên chánh giác cơ hình hợp duyên
Duyên lành phát triển triền miên
Điển thanh hòa hợp dẹp phiền một bên
Yêu thương quý trọng tảng nền
Thăng hoa tư tưởng tự quên cực hình
Thiên cơ sáng tạo pháp đình
Dìu người tự giác chuyển khuynh thiên đàng
Tu trong chơn lý mới an
Tu ngoài chơn lý hoang mang suốt đời./.
Lương Sĩ Hằng.
Sài Gòn, 31-08-1977
--------------------
Giảng tại 200 Nguyễn Biểu, nhằm ngày rằm tháng 7, năm Đinh-Tỵ (17/7/Đinh-Tỵ). Sưu tập từ tài liệu xưa của bạn đạo Bỉ Quốc. Ngọc Thủy chép lại.

vovilibrary.net >>  refresh...