Phong ba bão táp nhơn gian khổ
Trí não bất minh tự tạo mồ
Chôn vía chôn hồn trong nghịch cảnh
Chuyển phân nhiều kiếp vẫn sanh tồn.
Thế gian là cảnh dập dồn,
Thiên đàng là cảnh ôn tồn giải khuây.
Tu hành tự tiến hằng ngày,
Vượt qua động loạn khỏi đày bạn thân.
Tiến lên mới sớm được gần,
Phật Tiên chơn pháp tự lần tiến tu.
Tu cho thoát nạn, thoát mù,
Minh tâm kiến tánh thân tù tạm yên.
Huyền vi cấu tạo chẳng riêng,
Người người cũng được hưởng quyền tiến thăng.
Bầu trời diễn tả rõ ràng,
Điển quang sáng rọi khai đàng thế sanh.
Bề Trên nguyên điển chủ hành,
Thế gian vật thể tan tành tựu tan.
Luật sanh sanh tử rõ ràng,
Thiên đàng địa ngục hai màn khác nhau.
Duyên lành tái ngộ trước sau,
Trên đường vay trả nhiệm mầu khai minh.
Xét sâu mới rõ thiên tình,
Cao siêu cởi mở đẹp xinh hơn người,
Tu hành Phật pháp rưới tươi,
Khai tâm tiến triển người người yên vui.
Lương Sĩ Hằng.
Sài Gòn, 09-06-1973
--------------------
Trích từ tập thơ "Thiện Ý", do Đỗ Văn Thuận biên soạn, Hội Ái Hữu Vô Vi xuất bản, 1990.
vovilibrary.net
>> refresh...