Bình tâm hướng thượng đăng tiên giới
Hòa cảm thảnh thơi thụ hưởng lời
Tiên Phật chơn tình gieo đạo pháp
Thế gian sanh khắc, tự minh đời.

Khổ vì động loạn ai ơi!
Trở về chơn điển xét đời giả chơn.
Lánh xa hát điệu múa đờn,
Bày cho thiên hạ quên ơn Phật Trời.
Thoát ngôn đủ lý đủ lời,
Thương rồi lại ghét, ghét rồi lại thương.
Từ tâm tự xét tự lường,
Thế gian là tạm, noi gương Phật Trời.
Từ bi biểu hiện nơi nơi,
Dìu người lâm nạn tự dời tự tu.
Khai thông chơn điển minh mù,
Tự lo an dưỡng, tự thu vía hồn.
Tiến về chơn cảnh ôn tồn,
Sửa sai tận tiến chơn hồn phóng thu.
Khai thông nẻo hóc rối mù,
Bồng lai tiên cảnh giao du thỏa tình.
Tiến trong huyền diệu càng minh,
Sửa sai dễ dãi phân tình dễ hơn.
Tình Trời tình Đất qui hườn,
Không không tự toại, tùy cơn chuyển hình.
Đau thương, sung sướng do mình,
Tiến theo khởi điểm đẹp xinh, hư hèn.
Lương Sĩ Hằng.
Sài Gòn, 03-03-1973
--------------------
Trích từ tập thơ "Thiện Ý", do Đỗ Văn Thuận biên soạn, Hội Ái Hữu Vô Vi xuất bản, 1990.

vovilibrary.net >>  refresh...