Thượng thanh hạ trược đồng luân chuyển
Không sắc sắc không tạo ảo huyền
Trí thức, bần cùng, tâm tự xóa
Thực thi không động trí phân liền.

Chuyện đời thế cảnh giao duyên,
Huyền thiên rực rỡ nối liền thế sanh.
Tu thời cố gắng tự hành,
Bên trong khai hóa biến thành cõi tiên.
Tiến lên sáng suốt chẳng phiền,
Khổ không giao động, tâm hiền, giải vây.
Vượt qua mỗi phút mỗi ngày,
Thân này tạm sống phơi bày giáng sanh.
Bên trong hồn vía thừa hành,
Từ đời qua đạo biến thành chơn nhơn.
Thiêng liêng bản tính qui hườn,
Phân minh đời đạo tùy cơn chuyển hình.
Tạm qua thế cảnh tạm tình,
Sanh rồi lại diệt chính mình phải lo.
Thế gian uẩn khúc quanh co,
Người ngay rất ít gắng dò tiếp giao.
Chớ nên hiếp thấp so cao,
Chỉ lo tự sửa tự rào càng hơn.
Từ bi thanh điển qui hườn,
Tà tâm ác độc khó hơn chơn tình.
Bình tâm gắng sửa lấy mình,
Tự hành pháp lý khổ hình tiêu tan.
Lương Sĩ Hằng.
Sài Gòn, 23-12-1972
--------------------
Trích từ tập thơ "Thiện Ý", do Đỗ Văn Thuận biên soạn, Hội Ái Hữu Vô Vi xuất bản, 1990.

vovilibrary.net >>  refresh...