Thế sự nhơn tình đã đổi thay
Tay bồng chân chạy vượt đêm ngày
Tình thương vẫn giữ con cùng mẹ
Thế cảnh đứng điêu, tưởng Phật Thầy.

Thế gian lâm nạn đêm ngày,
Chơn tâm tưởng Phật thơ ngây đợi chờ.
Ước mong vượt khỏi giấc giờ,
Cơn mơ đau khổ vượt bờ khổ đau.
Lo tu tự kết thân tàu,
Vượt qua Bỉ Ngạn trước sau dung hòa.
Hồn ta bất tử mới là,
Thiêng liêng bất diệt vui hòa thiên không.
Chuyện đời định luật hóa công,
Sanh rồi lại diệt chuyển vòng hóa sanh.
Thế gian giặc giả tranh giành,
Tạo ra súng đạn sát sanh hàng ngày.
Giết nhau chẳng kể tớ thầy,
Lòng tham bành trướng ngày ngày tham thêm !
Đến khi bỏ xác nhớ niềm,
Ác ôn quá khứ tự tìm khổ đau.
Bất phân định luật nhiệm mầu,
Thân hồn tan rã, cơ cầu rã tan !
Đổi thay thay đổi lập đàng,
Đấu tranh truyền kiếp gieo màn khổ đau.
Bất phân Nhật Việt Mỹ Tàu,
Miệng thời giúp đỡ, tâm đào hố sâu !
Làm sao thích hợp cơ cầu,
Qui nguyên chơn trạng nhiệm mầu khai thông.
Tự lo sửa chữa tháp tòng,
Chuyển luân thuận tiến điển vòng trợ thân.
Công phu tự tạo phước phần,
Hồn không động loạn các tầng yên vui.
Lương Sĩ Hằng.
Sài Gòn, 14-05-1972
--------------------
Trích từ tập thơ "Thiện Ý", do Đỗ Văn Thuận biên soạn, Hội Ái Hữu Vô Vi xuất bản, 1990.

vovilibrary.net >>  refresh...