Đáo thị chơn hành đắc quả cao
Tránh tham tránh dục tình giao hảo
Chơn ngôn xuất khẩu phân tình lý
Trí giải thân hàn tránh khổ đau.

Nơi nao cũng có sẵn tàu,
Tây phương trực chỉ nhiệm mầu tiến thân.
Thiên đàng chẳng có xa gần,
Ở nơi tâm khảm phải lần đến nơi.
Ngày đêm vẫn có, chẳng rời,
Tùy nơi hành giả thuật lời giả chơn.
Chung qui sớm tối qui hườn,
Xét mình chơn pháp chớ sờn chớ phai.
Chớ nên ỷ lại nơi thầy,
Làm sao biết được thân nầy là hơn?
Chuyện đời ô trược tháp đờn,
Dạy cho quên nghĩa tầm sơn học thầy.
Núi kia vẫn sống hàng ngày,
Vẫn lo thanh tịnh biểu bày hóa sanh.
Vậy ai là kẻ thừa hành?
Chủ nhơn núi đó giải rành cho minh.
Núi kia tự đáp là mình,
Âm thinh chẳng có, có tình là ta.
Vạn sinh danh pháp cũng là,
Vô Vi không động chung hòa lãnh danh.
Tiền căn hậu quả tạo thành,
Nơi người trợ nghiệp tự hành sửa sai.
Muốn cho sớm ngộ thiên đài,
Chính ngài phải sửa xét ngài thấp cao.
Lương Sĩ Hằng.
Sài Gòn, 02-04-1972
--------------------
Trích từ tập thơ "Thiện Ý", do Đỗ Văn Thuận biên soạn, Hội Ái Hữu Vô Vi xuất bản, 1990.

vovilibrary.net >>  refresh...